Sư là môn nhân của Cưu-ma-la-thập, người làng Lam Điền, Thiểm Tây. 20 tuổi xuất gia, nghiên tập nội ngoại kinh điển, tất cả đều thông đạt. Sau Cưu-ma-la-thập bế quan, sư là người đứng đầu môn hạ, quán xuyến công việc hiệu đính và dịch thuật.
Vua Diêu Hưng, nước Tần, thường xuống chiếu ép sư hoàn tục tham gia triều chính, giúp đỡ việc cai trị thiên hạ (bởi vì sư Đạo Hằng có rất nhiều tài, đa văn, võ dũng, học vấn nội ngoại tinh thông, Diêu Hưng thấy sư khôi ngô tuấn tú, lại có tài sử trị việc nước, cho nên ép sư hoàn tục để trợ giúp việc chấn chỉnh vương nghiệp của mình), nhưng sư nhất định từ chối không chịu. Triều đình nhọc công khuyến dụ, hao tổn thời gian và phiền phức rất nhiều, cứ giằng co qua lại mãi cũng không được, cuối cùng được tha, sư liền cảm thán mấy câu rằng:
“Người xưa có nói một câu: Muốn giàu có tiền bạc, làm lớn mạnh thế lực cho mình tất phải hao tổn tinh thần của mình; muốn làm lớn mạnh danh vọng của mình có thể sẽ tạo thành họa sát thân mình!”
Thế là suốt đời sư ẩn cư trong núi, lấy cỏ cây hoa trái làm thức ăn nuôi thân, lấy thiền định làm thức ăn nuôi dưỡng huệ mạng, suốt đời không ra khỏi núi.
Trích Gương Sáng Người Xuất Gia - Đại sư Liên Trì
Các tin tức khác
- Có nên thay tượng Phật? (16/04/2014 3:29)
- Tiền rơi không nhìn (14/04/2014 6:49)
- Cái lạnh ở đâu (14/04/2014 4:31)
- Một lời cám ơn (13/04/2014 4:30)
- Người ăn xin (11/04/2014 6:52)
- 10 điều thường quán sát (11/04/2014 1:57)
- Tâm tôi thì không chắc ( 9/04/2014 12:53)
- 10 điều giúp bạn sống hạnh phúc ( 7/04/2014 7:24)
- Đúng và sai ( 5/04/2014 1:00)
- Học làm người ( 4/04/2014 4:30)