-
Chúng ta là tù nhân của những hình ảnh mà người khác muốn tạo cho mìnhHạnh phúc là toàn bộ ý nghĩa và mục tiêu của đời sống, nhưng đó không phải thường xuyên có mặt với mỗi người.Xem tiếp
-
-
-
Nghệ thuật có được hạnh phúc cũng là nghệ thuật biết chịu đựng đau khổNgay khi chúng ta mở miệng nói về đau khổ, thì chúng ta biết rằng sự đối nghịch của đau khổ cũng đã có. Ở đâu có đau khổ, ở đó có hạnh phúc.Xem tiếp
-
Nghiêng đổ về phía nghiệpLà đệ tử Phật, chiều nghiêng xuống đầu tiên phải kể đến tin Phật, tin Pháp, tin Tăng và tin Giới, còn gọi Bốn niềm tin bất hoại. Chỉ chừng này thôi, chúng ta đã nghiêng về cõi lành, chí ít cũng sinh làm người có phước, tránh được tam đồ, ác đạo.Xem tiếp
-
Thân đẹp mà tiếng lại hayMột thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Độc. Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo: Tỳ-kheo nên biết, có bốn loại chim. Thế nào là bốn? Hoặc có chim tiếng hót hay mà thân xấu. Hoặc có chim thân đẹp mà tiếng dở. Hoặc có chim tiếng dở mà thân cũng xấu. Hoặc có chim thân đẹp mà tiếng cũng hay.Xem tiếp
-
Người biết tu phải thắng vọng tưởngMuốn không còn luân hồi trong lục đạo phải hết vọng tưởng. Ở đây có người nào muốn đi trong lục đạo luân hồi không? Nếu muốn tha hồ đi, còn ai không muốn luân hồi phải thắng vọng tưởng, tu cho lặng hết, tức là giải thoát sanh tử.Xem tiếp
-
-
“Không phải của mình thì nên buông hết, mới được an vui”Đối với vật không phải của mình, phải xả bỏ hết; khi đã xả bỏ những pháp này rồi, thì được an vui lâu dài. Những gì không phải sở hữu của các ông? Mắt, không phải của các ông, nên xả bỏ; khi đã xả bỏ rồi, thì được an vui lâu dài. Đối với tai, mũi, lưỡi, thân, ý lại cũng như vậy.Xem tiếp
-
Nghe nhiều, biết nhiều, nói ítNhư tôi đã gợi ý lần trước, Tăng Ni là người xuất gia phải cố gắng thực tập cho được Sơ quả của hàng Thanh văn, nghĩa là tập đoạn trừ ba nghiệp tham, sân, si, đó là pháp căn bản nhất trong đạo Phật. Được như vậy, mới bàn đến những việc cao hơn. Vì còn buồn, giận, lo, sợ là còn ở trong nhà thế tục.Xem tiếp
-
Trầm tĩnh chứng tỏ sức mạnh của sự sáng suốt và tự chủTâm trầm lặng không có nghĩa là yếu mềm, tiêu cực. Thái độ trầm tĩnh của một người chứng tỏ sức mạnh của sự sáng suốt và tự chủ. Vì khi gặp một hoàn cảnh cam go, nan giải mà vẫn không lo âu bối rối thì quả là không phải dễ dàng.Xem tiếp
-
Kẻ ngu lấy khổ đau của người khác để làm hạnh phúc chính mìnhNgày xưa có một con rắn trên đường đi kiếm ăn, tình cờ bị con ong đốt cho một nhát rất đau điếng ngay đầu mà chẳng chịu buông tha. Con rắn tìm đủ mọi cách để tống khứ con ong đi nhưng mà không thể được, nó tức tối muốn lộn tùng phèo.Xem tiếp
-
Bạn là chủ nhân hay là nô lệ của tâm mình?Khi bạn quá xúc động, bạn chẳng còn nghĩ gì được nữa, bạn chẳng dự tính, chẳng vạch được kế hoạch gì cả. Bạn chỉ tiến tới trước và làm bất cứ điều gì cảm xúc bắt bạn phải làm.Xem tiếp
-
Đức Đạt Lai Lạt Ma nói về cái chết và cận tửCơ thể chúng ta biến đổi. Nói chung, ngay cả tinh thần hay thiền định cũng không cản nổi việc biến đổi.Xem tiếp
-
Thiện tâm, thiện ý lưu lộ ra bên ngoài là thiện hạnhThuần thiện thì không những tiêu tai nạn của chính mình, mà nhất định cũng có thể giảm nhẹ tai nạn của mọi người xung quanh chúng ta.Xem tiếp