Được một lúc ngoảnh lại không thấy ba đâu nữa (thì ra ông đã bỏ tay ra từ lúc nào). Sợ quá, mình loạng chọang suýt ngã. Nhìn mình hoảng hốt, ba bảo: “Đấy con thấy không, con tự đi được rồi, đâu cần ba phải giữ. Ba giữ cũng chỉ giúp con yên tâm thôi, tất cả là do con đấy chứ”.
Càng lớn mình càng thấm thía bài học đầu tiên ấy. Chỗ dựa của tuổi thơ là cánh tay mẹ từ lúc chập chững bước đi, là cánh tay ba khi lần tập đạp xe, là cánh tay chị khi lần đầu bị bắt nạt, là cánh tay bè bạn những lúc buồn vui… Lớn lên lập gia đình, sự nương tựa giờ đã được nhân đôi: Ta dựa vào bạn đời, người ấy dựa vào ta, con cái dựa vào cha mẹ, rồi cha mẹ già lại dựa vào con cái…. Quy luật của muôn đời cứ thế tiếp diễn mãi.
Trên con đường tâm linh, chỗ dựa của biết bao chúng sinh đó là người Thầy dẫn dắt. Nhưng chính người thầy lại chỉ cho ta thấy rằng chỗ dựa của ta chính là TA chứ chẳng phải Thầy. Thầy giống như con thuyền giúp ta qua sông, nhưng qua tới nơi rồi thì đến thuyền cũng phải bỏ.
Mọi sự, thực ra đều đã sẵn như thế. Ta chính là chỗ dựa vững chắc nhất của đời mình, vì dù nương tựa vào đâu, vào ai đi nữa, và dù chỗ dựa có vững chắc và an toàn đến đâu thì cũng chỉ giúp ta, hoặc đi cùng ta một đoạn ngắn trên con đường dài mang tên Cuộc Đời mà thôi.
Mình thích cuốn sách của Nguyễn Duy Nhiên 'Còn nương tựa nghĩa là còn dao động'. Đúng như vậy. Chỉ khi tâm ta dao động ta mới cần chỗ dựa. Bây giờ, hơn lúc nào hết con người phải dựa dẫm vào nhiều thứ quá, nào nhà cửa, xe cộ, địa vị, công danh, tiền bạc, đến cả thầy cúng, thầy bói...
Chính vì ta cảm thấy bất an, tâm ta dao động nên ta phải tìm đến những điểm dựa khiến cho ta cảm thấy như được an toàn hơn. Nhưng thực sự càng nhiều sự dựa dẫm ta lại càng bất an vì một ngày kia những chỗ dựa ấy mất đi, sự dao động trong ta càng mạnh mẽ hơn, sự đau khổ càng lớn hơn...
Còn nương tựa nghĩa là còn dao động... nhưng khi hết nương tựa rồi sự hụt hẫng có có không? Chắc chắn là có. Nếu ta biết sau những hụt hẫng ấy là sự trưởng thành của tâm linh thì một ngày kia ta sẽ dám can đảm buông bỏ tất cả để đối diện với chính mình và tiến về phía trước.
Như Hải
Các tin tức khác
- Muốn thấy Phật phải trút bỏ phàm tình (28/09/2020 7:47)
- Kinh Nhật tụng - Sư bà Hải Triều Âm: Tụng Chú Đại Bi và Bát Nhã Tâm Kinh (27/09/2020 6:02)
- Thiền Vipassana chính xác là gì? (27/09/2020 5:58)
- Công đức xây chùa dựng tượng là không thể nghĩ bàn (26/09/2020 6:11)
- 2 quy tắc vàng rèn đức kiên nhẫn không thể bỏ qua (26/09/2020 6:08)
- Ta sẽ làm gì khi cận kề cái chết? (25/09/2020 6:14)
- Cảm hạnh Quan Âm, tương thông với Quan Âm, mọi việc tự tốt đẹp (24/09/2020 6:25)
- Trong 60 phút cuối đời mình bạn sẽ làm gì? (23/09/2020 6:17)
- Ý nghĩa tiếng chuông chùa (23/09/2020 6:13)
- Lòng từ bi (22/09/2020 5:59)