Lúc này, bạn có thể thấy điều này dường như phi logic nhưng thông qua thực hành tâm linh, bạn sẽ cảm nhận được điều này là đúng.
Điều quan trọng là chúng ta phải giữ được tâm tích cực, nhận ra hạnh phúc ngay trong những khó khăn, căng thẳng đó. Hãy biết nuôi dưỡng động cơ tốt đẹp trong mọi việc mình làm, tìm thấy hạnh phúc trong việc giúp đỡ mọi người, ngay cả khi trên hành trình này, bạn gặp chướng ngại khó khăn, cả lúc thành công cũng như khi thất bại. Ở nghĩa địa người ta thường viết tên và năm sinh, năm mất trên tấm bia mộ. Nếu giữa năm sinh năm mất bạn có thể làm rất nhiều việc đóng góp cho hạnh phúc của mọi người và tất cả chúng sinh thì đó là một cuộc sống đầy ý nghĩa, tràn đầy hạnh phúc ngay giữa khổ đau. Nếu không, nó chỉ là một “cái gạch” giữa 2 con số.
Chúng ta học hỏi và trưởng thành qua khổ đau
Đôi khi, hạnh phúc bị cho là không tưởng, thiếu thực tế, chỉ để che đậy những đau khổ, gian nan có thật trong cuộc sống này. Chính vì vậy, chúng ta nên học cách nhận biết rõ tất cả mọi cảm xúc từ tích cực đến tiêu cực của mình và dũng cảm nhìn thẳng vào bản chất thay vì cố tình phớt lờ chúng. Điều này vô cùng quan trọng. Nếu không hiểu rõ những phiền não, khổ đau của bản thân thì thứ hạnh phúc mà ta trải nghiệm chỉ là hời hợt giả tạo, chẳng khác nào lớp phấn phủ bên ngoài mà không thể chữa lành vết thương.
Các bạn có thể thắc mắc liệu một người ở cương vị như tôi thì biết gì về phiền não khổ đau. Một tu sỹ cả đời ẩn tu trên núi cao hay trong sơn động làm sao có thể hiểu được những gì đang thực sự xảy ra trên thế giới này? Tôi luôn tri ân từng ngày trôi qua trong cuộc đời, nhưng điều đó không có nghĩa rằng trong chừng ấy ngày, lúc nào cuộc sống của tôi cũng ngọt ngào êm đẹp. Khi chưa đầy bốn tuổi, tôi đã rời gia đình để bắt đầu quá trình đào tạo nghiêm ngặt tại môi trường tự viện. Rất lâu tôi mới được gặp mặt cha mẹ và đôi khi tôi cũng bị phạt nghiêm khắc. Theo dòng thời gian, nhiều bậc thầy kính yêu của tôi cũng đã ra đi. Giờ đây tôi đang đảm đương trọng trách lãnh đạo toàn bộ hệ thống hàng trăm tự viện, ni viện và trường học trong khu vực Himalaya.
Chia sẻ như thế để bạn không lầm tưởng rằng tôi chưa từng nếm trải những tháng ngày khó khăn hay chẳng hề có gánh nặng nào trong tâm. Mặc dù vậy, đối với tôi, tất cả những buồn đau hay khó khăn ấy đều là những món quà của hạnh phúc. Chúng giúp tôi thêm tri ân cuộc sống, nhắc nhở tôi về mục đích đến với cuộc đời này đồng thời cũng tiếp thêm năng lượng cho tôi trong các công việc Phật sự. Đối với tôi, chúng đều là những bài học vô giá về Bồ đề tâm và lòng từ bi.
Ngài Gyalwang Drukpa
Các tin tức khác
- Ung nhọt của thân thể (29/04/2024 8:28)
- Hạnh nguyện Phổ Hiền Bồ-tát (29/04/2024 8:25)
- Giết rắn cả đàn, hậu họa khó lường (28/04/2024 8:45)
- Ái dục là cội gốc đi trong luân hồi sanh tử (28/04/2024 8:39)
- Thiếu phước thì rất khó tu (28/04/2024 8:36)
- Từ bi và trí tuệ phải cân bằng (27/04/2024 10:12)
- Thuốc trị bệnh tham sắc (27/04/2024 10:07)
- Ấm lạnh tình đời (27/04/2024 9:57)
- Tập buông bỏ cho nhẹ lòng (27/04/2024 9:56)
- Cam lộ chữa lành cơn khổ bệnh (26/04/2024 8:41)