Nhưng khi nói chuyện chân thành với ai đó thì ta thấy khó nghe, khó hiểu được họ. Im lặng cho phép ta lắng nghe sâu và trả lời có chánh niệm, đó là chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa truyền thông chân thật và toàn vẹn.
Nhiều cặp vợ chồng đã chung sống với nhau lâu rồi nhưng không lắng nghe nhau được nữa, vì vậy, họ đến các trung tâm tu học chánh niệm. Đôi khi có người lại nói với tôi: “Vô ích, bà ta không lắng nghe tôi.” Hay: “Ông ta sẽ không bao giờ thay đổi. Nói chuyện với ông ta giống như nói với bức tường.” Tuy nhiên, người đang phàn nàn đó có thể là người không có không gian để lắng nghe. Mỗi người chúng ta ai cũng muốn người kia hiểu mình. Tất nhiên rồi, nhưng ta cũng cần có khả năng để thực sự hiểu được người kia.
Đơn giản là nhiều người trong chúng ta đã chất chứa quá nhiều. Chúng ta không có không gian để thực sự nghe được người khác và hiểu được người khác. Có thể ta suy nghĩ quá nhiều trong công việc; tám, chín tiếng đồng hồ mỗi ngày, không ngừng nghỉ. Ta hiếm khi chú ý đến hơi thở hay những thứ khác. Ta tin rằng nếu muốn thành công, ta phải làm như vậy, không thể khác được.
Thiền sư Thích Nhất Hạnh
Các tin tức khác
- Thanh lọc tâm ý (17/05/2025 8:29)
- Pháp chướng ngại (17/05/2025 8:27)
- Nghĩ đơn giản (16/05/2025 8:22)
- Được sống thôi cũng là diễm phúc rồi (16/05/2025 8:13)
- Thành công hay thất bại cũng đều là một bài kiểm tra (16/05/2025 8:10)
- Tâm thiếu khổ hơn tâm đủ (15/05/2025 8:26)
- Người nhiều sân hận nên tu tập như thế nào? (15/05/2025 8:24)
- Đau bệnh dạy ta sống (14/05/2025 8:29)
- Nguyện làm một người có tâm hồn đẹp (14/05/2025 8:27)
- Phật dạy: Pháp tu của người cư sĩ (14/05/2025 8:23)