Tuyền nói: Bình thường tâm là đạo.
Châu nói: Có xu hướng chăng?
Tuyền nói: Tính hướng thì sai.
Châu nói: Chẳng tính sao biết là đạo?
Tuyền nói: Đạo chẳng thuộc biết, chẳng thuộc không biết; biết là vọng giác, không biết là vô ký. Nếu chơn đạt đến cái đạo “chẳng tính” thì giống như không, mênh mông trống rỗng, đâu có thể cưỡng cho là đúng sai ư!
Châu ngay đó đại ngộ.
Lời “Bình thường tâm là đạo” của Nam Tuyền, ý nói sau khi kiến tánh, khởi niệm động niệm đều là Phật tánh, đứng, nằm, ngồi, mặc áo, ăn cơm, cuộc sống hằng ngày đều là chơn như, ấy là cảnh giới sau khi chứng ngộ. Nay người ta hiểu lầm câu “Bình thường tâm là đạo” tức là bình bình thường thường để qua ngày, bình bình thường thường làm một người tốt, chẳng làm thiện, chẳng tạo tác, mặc kệ tùy duyên uổng qua một đời tức là ngộ đạo, như vậy khác chi người lời biếng, ăn no suốt ngày chẳng làm việc gì! Thật đáng thương xót!
Trích Cội Nguồn Truyền Thừa - TG: Nguyệt Khê Thiền Sư - Dịch giả: HT. Thích Duy Lực
Các tin tức khác
- Lầm Nhận “Ngồi Nhập Định Như Cây Khô” Thành Bệnh ( 5/10/2015 4:51)
- Thầy giáo hết lòng giúp người ( 5/10/2015 4:42)
- Không đòi hỏi cảnh duyên thuận theo mình ( 4/10/2015 3:47)
- Ảnh hưởng của ngôi Tam Bảo trong lời ăn tiếng nói ( 4/10/2015 3:19)
- Lý Sỹ Khiêm thích bố thí ( 4/10/2015 3:12)
- Tảng băng trôi ( 3/10/2015 4:11)
- Kính trọng người lớn tuổi ( 3/10/2015 4:02)
- Sức mạnh của người tu ( 3/10/2015 3:43)
- Cuộc đời qua mắt tôi ( 3/10/2015 3:17)
- Kẻ trộm pháp ( 2/10/2015 3:57)