Sau khi được tâm ấn nơi Lục tổ Huệ Năng, Sư về ở cốc Đảng Tử trên núi Bạch Nhai, Nam Dương. Nơi đây tu hành, hơn bốn mươi năm Sư chưa từng xuống núi. Đạo hạnh của Sư được dân chúng đồn đãi đến tai nhà vua.
Đời Đường niên hiệu Thượng Nguyên năm thứ hai (761 T.L.) vua Túc Tông sai Trung sử Tôn Triều Tiến mang chiếu đến thỉnh Sư về kinh đô. Sư về đến triều, Vua kính Sư làm thầy. Lúc đầu thỉnh Sư ở Tây Thiền viện tại chùa Thiên Phước, sau Vua thỉnh về chùa Quang Trạch gần nội cung. Hơn mười sáu năm, Sư tùy cơ thuyết pháp.
Một hôm, có Đại Nhĩ Tam Tạng người Ấn sang đến kinh đô, tự nói được tuệ nhãn và tha tâm thông. Vua muốn trắc nghiệm nên mời ông đến ra mắt Sư. Tam Tạng đến, vừa thấy Sư, liền lễ bái khoanh tay đứng hầu bên hữu.
Sư hỏi:- Ông được tha tâm thông chăng?
Tam Tạng đáp:- Chẳng dám.
Sư hỏi:- Ông nói xem, hiện giờ Lão tăng đang ở chỗ nào?
Tam Tạng đáp:- Hòa thượng là thầy một nước sao lại đến Tây Xuyên xem đò đua.
Sư lại hỏi:- Ông nói xem, hiện giờ Lão tăng đang ở chỗ nào?
Tam Tạng đáp:
- Hòa thượng là thầy một nước sao lại đứng trên cầu Thiên Tân xem khỉ giỡn?
Sư lần thứ ba cũng hỏi y như trước. Tam Tạng lặng thinh không biết chỗ đi.
Sư nạt:- Hồ tinh! Tha tâm thông ở chỗ nào? Tam Tạng lặng câm.
-----
Một hôm, Sư gọi: Thị giả!
Thị giả: Dạ!
Sư gọi như thế ba lần, thị giả cũng dạ ba lần.
Sư bảo:- Tưởng là ta cô phụ ngươi, nào ngờ ngươi cô phụ ta.
-----
Vua Túc Tông hỏi:- Thầy được pháp gì?
Sư đáp:- Bệ hạ thấy một mảnh mây trong hư không chăng?
- Thấy.
- Nó do đóng đinh mắc, hay cột dây mắc?
- Thế nào là mười thân của Phật?
Sư đứng dậy hỏi:
- Hội chăng?
- Chẳng hội.
- Đem tịnh bình qua cho Lão tăng.
- Thế nào là Vô tránh tam-muội?
- Đàn việt đi đạp trên đảnh Tỳ-lô.
- Ý này thế nào?
- Chớ nhận thân này, là Pháp thân thanh tịnh.
Vua lại hỏi Sư. Sư đều không nhìn Vua. Vua bảo:
- Trẫm là thiên tử nước Đại Đường, tại sao Thầy không nhìn đến?
Sư đáp:
- Bệ hạ thấy hư không chăng?
- Thấy.
- Hư không có nhìn bệ hạ không?
-----
Ngư Quân Dung hỏi:
- Thầy ở núi Bạch Nhai trong mười hai giờ tu thế nào?
Sư gọi một đứa trẻ đến, vò đầu nó, bảo:
- Tỉnh tỉnh hẳn vậy tỉnh tỉnh. Rõ ràng hẳn vậy rõ ràng. Về sau chớ bị người gạt.
Một hôm, Sư hỏi Tử Lân Cung Phụng:- Phật là nghĩa gì?
Phụng thưa:
- Là nghĩa giác.
- Phật từng mê chăng?
- Chẳng từng mê.
- Dùng giác làm gì?
Cung Phụng không thể đáp được, hỏi lại Sư:
- Thế nào là thật tướng?
- Đem hư không lại!
- Hư không đâu thể đem được!
- Hư không còn không thể đem được, hỏi thật tướng làm gì?
Trích Thiền sư Trung Hoa - HT. Thích Thanh Từ
Các tin tức khác
- Buông xuống (27/07/2018 12:13)
- Tảng đá có nặng không? (26/07/2018 2:12)
- Bao dung và rộng mở (26/07/2018 1:50)
- Cuộc đời, sự sống và cái chết (25/07/2018 3:25)
- Minh & vô minh (25/07/2018 12:06)
- Hạnh phúc hướng thượng (24/07/2018 1:31)
- Ngẫm (23/07/2018 3:42)
- Buông xả (23/07/2018 3:39)
- Lời khuyên của Đức Đạt Lai Lạt Ma (23/07/2018 3:38)
- Hai thứ chiêm bao do duy thức biến hiện (22/07/2018 3:17)