Tôi đã lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: “Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đã nghĩ vậy!
Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ? Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối cùng bị bỏ trống.
Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư rằng: “Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”, rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào”.
Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó, cô Dorothy.
St
Các tin tức khác
- Nụ cười khiêm nhường xoá nhoà mọi khoảng cách ( 5/04/2020 6:26)
- An nhiên tự tại, vạn sự tùy duyên ( 4/04/2020 7:59)
- Khi no, chúng ta hãy nhớ nghĩ tới những người đang đói khát, thiếu thốn khó khăn ( 3/04/2020 7:53)
- Khi mệt mỏi thì cứ nghỉ ngơi ( 2/04/2020 7:58)
- Muốn biết tiềm năng hãy xem có ham lợi nhỏ không là rõ ( 2/04/2020 7:50)
- Bình yên đến từ tâm hồn ( 1/04/2020 7:53)
- 28 lời khuyên cực kỳ 'thâm thúy' của người Nhật (31/03/2020 8:01)
- Cuộc sống cứ để tùy duyên (30/03/2020 8:06)
- Câu chuyện người ăn mày thành quan tổng trấn (30/03/2020 7:52)
- Người độ lượng là người làm cho người khác kính trọng chứ không phải là kính sợ (29/03/2020 8:27)