Sáng hôm sau, vị chuyên gia đặt một hòn ngọc bích vào tay chàng trai và bảo chàng hãy cầm nó. Rồi ông tiếp tục công việc của mình: mài đá, cân và phân loại đá quý. Chàng trai ngồi yên lặng và chờ đợi.
Buổi sáng tiếp theo, vị chuyên gia lại đặt hòn ngọc bích vào tay chàng trai và bảo chàng cầm nó. Ngày thứ ba, thứ tư, thứ năm sau đó vị chuyên gia vẫn lặp lại hành động trên.
Đến ngày thứ sáu, chàng trai vẫn cầm hòn ngọc bích nhưng chàng không thể im lặng được nữa.
- Thưa thầy - chàng trai hỏi - khi nào thì con sẽ bắt đầu học ạ?
- Con sẽ được học - vị chuyên gia trả lời và tiếp tục công việc của mình.
Vài ngày nữa lại trôi qua và sự thất vọng của chàng trai càng tăng. Một ngày kia, khi vị chuyên gia bảo chàng trai đưa tay ra, chàng định nói với ông ta rằng chàng chẳng muốn tiếp tục việc này nữa. Nhưng khi vị chuyên gia đặt hòn ngọc bích lên tay chàng trai, chàng nói mà không cần nhìn viên đá:
- Đây không phải là hòn đá con vẫn cầm!
- Con đã bắt đầu học rồi đấy - vị chuyên gia nói.
BRIAN CARANAUGH
Các tin tức khác
- Những Bài Kệ Niệm Phật ( 4/12/2013 3:37)
- Cho và nhận ( 3/12/2013 5:25)
- Hạt giống chân thật ( 2/12/2013 11:08)
- Đức Phật tùy duyên thuyết Pháp, vậy Pháp tùy thời có mâu thuẫn nhau? ( 1/12/2013 5:22)
- Câu chuyện con thằn lằn ( 1/12/2013 5:21)
- Sự phát đạt thực sự (30/11/2013 12:14)
- Phải làm gì khi vẫn còn suy nghĩ nhiều mặc dù cố gắng giữ chánh niệm? (30/11/2013 12:11)
- Ra quyết định (29/11/2013 2:04)
- Ba ý muốn cuối cùng của Alexander Đại Đế: Quan niệm vô thường của đạo Phật (29/11/2013 2:03)
- Hành thiền không đạt kết quả? (27/11/2013 11:06)