“Khi nào mặt trời đúng Ngọ hãy cho ta biết”.
Cô con gái biết là cha muốn đi, vào báo rằng: “Hôm nay bị nhật thực”.
Bàng Uẩn nói: “Sao có chuyện kỳ lạ thế!”
- Cha không tin thì đi ra xem!
Bàng Uẩn đi ra, người con gái bèn ngồi trên ghế của cha rồi thị tịch.
Bàng cư sĩ đành dời việc mình đến một tuần sau.
Lúc đó ông Tỉnh trưởng cũng là người tham thiền, biết được việc này, đến thăm Bàng cư sĩ, nói rằng:
- Trước khi ông đi, hãy để lại vài lời cho người đời sau, khiến mau kiến tánh.
Bàng cư sĩ nói: Cái nào đã có nên xả bỏ, cái nào không có chớ nên lấy vào.
Sự thật thì bấy lâu nay Ngài đã thực hành như thế; ngài vốn là triệu phú, đem tất cả gia tài đổ xuống biển, hằng ngày tự mình đan tre cho cô con gái đem ra chợ bán kiếm sống qua ngày để tu.
Mọi người hỏi: "Tại sao đem đổ xuống biển quá lãng phí mà không bố thí cho người nghèo?”
Ngài nói: “Tôi đã bị hại nhiều rồi, chẳng lẽ còn đem hại người khác sao! ấy là xả vậy.
Sau khi ngài thị tịch rồi, Bà Bàng nói: “Sao hai người cứ bỏ đi như thế?” Bèn đi đến chỗ ruộng mà mgười con trai đang làm để báo tin. Lúc đó người con trai đang cầm cuốc để cuốc đất, nghe xong, tựa cằm vào đầu cán thị tịch luôn.
Bà nói: “Các ngươi sao ai cũng giành đi trước vậy!”, rồi đi vào núi không còn ai biết tung tích nữa.
Công án về sự kiến tánh của ông Bàng Uẩn như sau:
Bàng Uẩn hỏi Mã Tổ: Người không cùng tất cả vạn pháp làm bạn là ai?
Mã Tổ nói: Đợi ông một hớp nuốt cạn nước Tây Giang thì tôi sẽ nói cho ông biết.
Ngài vừa nghe liền ngộ.
Theo TVHS
Các tin tức khác
- Chuyện người samurai ( 9/06/2014 4:23)
- Lời hiền triết ( 9/06/2014 4:17)
- Đừng vội phán xét ( 7/06/2014 1:10)
- Câu chuyện gánh nước ( 5/06/2014 6:27)
- Cho là nhận ( 3/06/2014 2:55)
- Những phép lịch sự cơ bản ( 2/06/2014 10:36)
- Mọi việc đều do duyên khởi (30/05/2014 11:27)
- Mũi tên thứ hai (29/05/2014 6:29)
- Nghĩ kĩ trước khi nói (29/05/2014 5:35)
- Tùy tâm biến hiện (24/05/2014 5:33)