Anh ta suy nghĩ: “Đây là vùng nước rộng, bờ bên này nguy hiểm và hãi hùng, bờ bên kia an ổn và không kinh hãi, nhưng không có thuyền để vượt qua hay không có cầu bắc qua từ bờ này đến bờ kia. Nay ta hãy thâu góp cỏ, cây, nhánh, lá, cột lại thành chiếc bè, và dựa trên chiếc bè này, tinh tấn dùng tay chân, có thể vượt qua bờ bên kia một cách an toàn”.
Nghĩ rồi, rồi anh ta bèn thâu góp cỏ, cây, nhánh, lá cột lại thành chiếc bè, và nhờ chiếc bè này, tinh tấn dùng tay chân vượt qua bờ bên kia một cách an toàn. Khi qua bờ bên kia rồi, anh ta suy nghĩ: “Chiếc bè này lợi ích nhiều cho ta, nhờ chiếc bè này, ta tinh tấn dùng tay chân để vượt qua bờ bên kia một cách an toàn. Nay ta hãy đội chiếc bè này trên đầu hay vác nó trên vai, và đi đến chỗ nào ta muốn”.
Và, tri ân chiếc bè như thế, không ngần ngại, anh ta đội chiếc bè trên đầu và tiếp tục cuộc hành trình của mình, mặc người đời xì xào, bàn tán!
Kinh Trung bộ, tập I, kinh Ví dụ con rắn - Alagaddùpama sutta. HT.Thích Minh Châu Việt dịch
Các tin tức khác
- Lời Đức Phật .. (21/03/2015 1:27)
- Ba lần đến lều tranh (15/03/2015 5:23)
- Tên trộm và ánh trăng ( 8/03/2015 5:02)
- Điềm tĩnh ( 3/03/2015 10:47)
- Hãy sống cho hết mình vì cuộc đời này rất mong manh ( 3/03/2015 2:24)
- Trí giả không tranh biện (27/02/2015 8:58)
- Quán vô ngã (26/02/2015 4:28)
- Kinh Pháp Bảo Đàn - Phẩm Hộ Pháp (25/02/2015 11:56)
- Những điều cần quán chiếu và thực hành (11/02/2015 1:02)
- Cỏ dại (10/02/2015 1:35)