Có thể, khi ngộ rồi không còn phải thọ nữa, khi mê vẫn phải thọ; cũng có nghĩa là người đã buông xuống thì không còn phải lãnh nhận nữa, chưa buông xuống được thì phải lãnh nhận.
Chúng ta phải tự hỏi chính mình tự tư tự lợi đã buông xuống chưa? Nếu chưa buông xuống thì vẫn phải thọ! Tham, sân, si, mạn đã buông xuống hay chưa? Thị phi nhân ngã đã buông xuống hay chưa? Chưa buông xuống, những nghiệp chúng ta gây tạo đời này hoặc đời trước, thiện nghiệp nhất định có thiện quả, ác nghiệp nhất định có ác báo, chúng ta hết thảy đều phải lãnh nhận hết, chừng nào chúng ta giác ngộ, vừa giác ngộ, vừa hồi đầu sẽ khác hẳn.
Giống như khi chúng ta nằm mơ vậy, trong mộng chúng ta còn có cảm nhận hay không? Trong mộng gặp chuyện vui sướng, chúng ta có lạc thọ; trong mộng gặp tai nạn, chúng ta có khổ thọ. Một khi tỉnh giấc sẽ không còn nữa! Chỉ là như vậy mà thôi, khi nào chúng ta từ trong mộng tỉnh dậy sẽ không còn phải lãnh nhận nữa.
HT. Tịnh Không
Các tin tức khác
- Chánh định và tà định (14/02/2014 4:47)
- Phong tục thờ cúng tổ tiên và tuệ giác của đạo Bụt (27/01/2014 11:32)
- Hỏi: Xin cho biết tiến trình tu tập của người Phật tử (24/01/2014 12:25)
- Con phải làm sao để có thể kết bạn được? (21/01/2014 12:53)
- Có nên rút bớt chân hương cho sạch? ( 9/01/2014 10:26)
- Làm sao tránh khỏi tâm sân hận ( 8/01/2014 11:16)
- Điều phục vọng tưởng ( 8/01/2014 5:21)
- Mong được xuất gia ( 2/01/2014 5:28)
- Con phải làm sao để đừng có lo lắng nữa? (24/12/2013 2:29)
- Khi con giận, làm sao để lấy cái giận của con ra? (24/12/2013 2:27)