Đề Bà Đạt Đa đọa địa ngục nhưng trong khoảnh khắc tâm sinh hối hận, lòng không vướng bận sân si. Sau này Ngài được trải qua hiền kiếp và cuối cùng thành Phật. Tất cả mọi sự duyên xảy ra trong cuộc đời mỗi chúng ta đều không có đúng sai. Nên chăng, nếu có thể gieo nhân tốt, có thể vun tưới cho một cây non, có thể nâng đỡ, hướng người còn vụng về bước đi những bước chân lành thiện và an ổn trong đời... Đó mới là những việc thật đẹp, thật lành lẽ và đáng trân quý.
Nhắc tới những cụm từ thường gặp thời gian gần đây trên các báo và mạng xã hội, ta thường thấy những chữ như “rối ren”, “giá trị đảo lộn”... Có lẽ, chúng ta nên chăng đảo chiều những dòng suy nghĩ của mình để nhìn nhận sự việc. Thời này mới là thời cần những con người đi vào cuộc đời và học theo hạnh của Bồ tát Thường Bất Khinh, biết khiêm nhu cung kính trước đúng và sai của người. Thời này mới là thời để con người cần nhớ rằng mình có hạt giống của giác tính, của từ bi lành thiện, của Phật ở trong tâm. Điều cần thiết là những khoảng lặng, lắng nghe lòng mình.
“Lắng nghe” có nghĩa là phải lắng lại những lao xao trong tâm thì mới có thể nghe một cách thấu đáo, sâu sắc chính mình. Từ đó mới “thể nhận được giác tính” nơi bản tâm thanh tịnh của mình. Nếu có thể lắng lại, có thể gạn đục khơi trong, có thể lắng nghe chính từ niềm đau, từ nỗi khổ của mình và của người, hẳn sẽ không còn những tham lam vị kỷ, những hành xử nông cạn.
Vạn vật luân chuyển. Muôn vàn những chuyện xảy ra của “thế sự”, bao nhiêu cái khổ từ nơi thân mình. Đau bệnh, đói rét, mệt mỏi và áp lực. Tất cả mọi sự mỗi ngày mỗi giờ vẫn ập đến chẳng chờ nội tâm của ta vững vàng thêm, chẳng chờ lòng ta an ổn lại sau mỗi vết thương, chẳng chờ một bậc trí nào tới đúng thời điểm và khai ngộ cho ta.
Nhưng “thế sự” ấy cũng là một cơ hội để ta nhìn lại lòng mình đã đủ bao dung hay còn chật hẹp với những kỳ vọng và oán trách? Để ta nhìn lại ta đang nuôi dưỡng cho hạt giống của Phật tính trong ta lớn lên hay nuỗi dưỡng cho hạt giống của tham - sân - si lớn lên.
Bồ tát Thường Bất Khinh là vị Bồ tát của lòng tin tưởng không lay chuyển vào giác tính nơi mọi người. Ngài là vị Bồ Tát của sự khiêm cung và trọng thị!
Đôi khi, người xấu nên tốt hơn, người vụng về biết sửa mình và cố gắng, người mang nặng nghiệp nợ biết lẽ chu toàn và dọn lòng cho nết hạnh đẹp thiện lành được biểu hiện. Ấy là bởi họ từng được gặp trong đời mình, một con người cũng đang sống theo hạnh của một vị Phật, một vị Bồ Tát - Bồ Tát Thường Bất Khinh!
(*) Dịch từ phiên âm:
“Vĩnh vi lãng đãng phong trần khách
Nhật viễn gia hương vạn lí trình”
(Bài kệ Núi số 1 - Trần Thái Tông)
(Nguồn: reatimes.vn)