24/01/2024 8:27
Trong chiếc lồng có 2 con gà nhưng chỉ có một hạt cơm và một hạt ngô. Hạt cơm mềm, hạt ngô cứng. Con ăn được hạt cơm thì vui mừng sung sướng, còn con ăn phải hạt ngô đau khổ, ghen tị. Cả hai đâu biết rằng chút nữa đây đều bị giết. Nếu biết thế, con ăn hạt cơm có vui không và con ăn hạt ngô có buồn không?
Ta cũng giống như hai con gà đó. Khi được chút vật chất thấy vui mừng, ngược lại thấy đau khổ. Ít ai để ý rằng rồi ai cũng phải chết và ngày đó cũng không xa. Trong cái vĩnh hằng của vụ trụ thì cuộc đời ta là quá ngắn, giống như kiếp phù du. Thế mà ta luôn chú tâm vào các buồn vui nhất thời chứ không nghĩ đến làm sao thoát khỏi hẳn vòng quay sinh tử.
Để nhận biết nỗi khổ của con gà ta nhìn chúng bằng mắt con người. Để nhận biết nỗi khổ của con người thì phải nhìn bằng nhãn quan của chư Phật (Phật Nhãn). Có thế ta mới thấy rõ đâu là đau khổ và đâu là hạnh phúc.
Cao Thăng Bình
Các tin tức khác
- Bài học về trân quý thân người và sinh mạng: Những gian nan, khổ ải của một con lươn (24/01/2024 8:23)
- Hưởng hết phước, tuổi thọ tuy còn cũng phải chết (24/01/2024 8:15)
- Bố thí với tâm rộng lớn (23/01/2024 8:23)
- Hồi hướng là một phước lành đúng Pháp (23/01/2024 8:18)
- Nhận rõ về hai loại đau khổ trong đời (23/01/2024 8:14)
- Hiểu được vô thường (22/01/2024 8:34)
- Người tu học phải dùng chướng duyên để khảo nghiệm chính mình (22/01/2024 8:26)
- Nhân quả nghiệt ngã phía sau thảm án tru di thập tộc duy nhất trong lịch sử (22/01/2024 8:23)
- Khổ, vô thường, vô ngã (22/01/2024 8:18)
- Chúng ta có thể đo được sự bao dung cuả mình đến mức độ nào? (21/01/2024 8:42)