23/04/2024 8:37
Về già, đôi mắt mờ đi
Nhìn đời lại tỏ hơn khi chưa mờ
Đôi tai nghễnh ngãng lơ mơ
Vẫn nghe rất rõ đôi bờ thanh âm.
Về già, hít thở khó khăn
Nên càng trân quý mỗi làn hơi ta
Vì không thể biết chăng là
Liệu còn hít thở vào ra mấy lần?
Về già, ta chậm bước chân
Mỗi lần chạm đất - một lần thấy thương
Đã qua trăm vạn nẻo đường
Hỏi bao nhiêu nẻo vấn vương chân mình?
Về già, trọng nghĩa trọng tình
Cần người tri kỷ bên mình lắm thay
Nhiều thứ tưởng trong tầm tay
Nay đang nắm chặt, mai bay mất rồi.
Về già, buông bỏ đi thôi
Đã đánh đổi cả quãng đời thanh xuân
Giờ đây trong cõi hồng trần
Ba phần hối tiếc, bảy phần phôi pha...
Hỏi đâu hạnh phúc tuổi già?
Vô cùng đơn giản - đó là An Yên!
St
Các tin tức khác
- Cha mẹ là Phật (23/04/2024 8:25)
- Tám phước báo của người không nói lời hung ác (23/04/2024 8:21)
- Sức mạnh tĩnh lặng giúp ta bình an giữa những rối loạn (23/04/2024 8:18)
- Nếu có 5 đức này, người tu ở đâu cũng lợi ích (23/04/2024 8:16)
- Ý nghĩa chữ tu (22/04/2024 8:33)
- Bố thí ít được phước nhiều (22/04/2024 8:29)
- Mối quan tâm sâu sắc nhất của ta (21/04/2024 8:46)
- Nhân duyên (21/04/2024 8:38)
- Tuỳ duyên mà đi hay ở (20/04/2024 8:16)
- Thầy Minh Niệm: Cần yêu thương hãy quay về nhà (20/04/2024 8:13)