Ta nghe mà không lọc, tâm ta sẽ bị rối bời. Lại nữa, sự chấp ngã và tôn vinh cái tôi là bản chất cố hữu trong mỗi con người chúng ta. Nên ta nghe ai khen ta, thì ta thích, ta nghe ai chê ta, thì ta buồn. Ta nghe như vậy là nghe mà không lắng. Ta nghe như vậy là nghe mà không có chất liệu của Niệm, Định, Tuệ.
Ta nghe theo bản tính của cái tôi của ta như vậy, thì ta sẽ làm trò chơi cho những kẻ dối láo, và chắc chắn, nếu ta làm vua thì sẽ mất nước, ta làm dân thì sẽ mất vua, ta làm chồng thì sẽ mất vợ, ta làm vợ thì sẽ mất chồng, ta làm cha mẹ thì sẽ mất con cái, ta làm con cái thì sẽ mất cha mẹ, ta làm thầy thì sẽ mất trò, ta làm trò thì sẽ mất thầy và ta làm bạn bè với nhau thì sẽ mất nhân nghĩa, trung tín.
Vậy, con ơi! Thầy muốn con nghe mọi âm thanh của cuộc đời với đôi tai có màng nhĩ của Niệm, Định và Tuệ. Nghe bằng đôi tai nầy, con sẽ không bị những âm thanh dịu ngọt mà trống rỗng của thế gian đánh lừa và con cũng chẳng có gì để sợ hãi khi hai tai con chạm vào những âm thanh khô cứng của những viên đá cuội cọ xát vào nhau.
Thích Thái Hòa (Thư Viện Cổ Pháp)
Các tin tức khác
- Thiền và thắng trí (14/09/2014 2:30)
- Tế Công xé quạt giúp người nghèo (12/09/2014 9:40)
- Của chung năm nhà có gì đáng tham (12/09/2014 9:19)
- Xoay đầu là bờ mé (11/09/2014 8:23)
- Tâm giác ngộ (11/09/2014 8:19)
- Pháp thí thắng mọi thí (11/09/2014 8:12)
- Thế nào là chỗ tâm tâm chẳng khác? (11/09/2014 8:01)
- Thiền là sự hiểu biết chính mình (10/09/2014 9:31)
- Vết thương làm mủ (10/09/2014 9:25)
- Ba người thợ xẻ đá (10/09/2014 9:07)