Một hôm, thỉnh thiền sư Thạch Thê chỉ dạy :
- Con chưa biết bản tánh của mình, xin thiền sư chỉ cho.
Thạch Thê nói :
- Thạch Thê không có miệng.
- Con chí thành kính cẩn lắng nghe.
- Ông nghe cái gì ?
- Con biết tội nghiệp của mình sâu dày.
- Lão tăng tội lỗi cũng không ít.
- Thiền sư lỗi chỗ nào ?
- Lỗi chỗ ông sai lầm.
- Sám hối được không ?
- Tội nghiệp vốn không do tâm tạo, tâm nếu diệt rồi tội cũng không.
Đạo Niệm liền lễ bái, Thạch Thê bèn đánh. Đánh xong hỏi :
- Ông từ đâu đến đây ?
- Lương, Đường, Tấn, Hán, Chu, đến các nơi vân du hành cước.
- Những người chủ ấy có trọng Phật pháp chăng ?
- May mà thiền sư hỏi con, nếu hỏi người khác e rằng mắc họa.
- Vì sao ?
- Vì những quân chủ ấy không thích người khác hoài nghi.
- Người còn không thấy, có Phật pháp nào để trọng ?
- Xin thiền sư nói cho con nghe, thế nào là trọng Phật pháp ?
- Ông thọ giới được bao nhiêu năm ?
- Hơn mười năm rồi.
- Hơn mười năm mà không biết trọng Phật pháp. Hôm nay hỏi ta, cái miệng của ta làm sao nói được rõ ràng ? Lỗ tai ông làm sao nghe lọt ?
Ngay đó, Đạo Niệm liền đại ngộ.
Theo Thường Chiếu
Các tin tức khác
- Hai mặt của hiện thực (11/10/2014 12:13)
- Nghi ngờ ( 9/10/2014 12:12)
- Quá trình luyện tập ngoạn mục của các nhà sư Thiếu Lâm ( 7/10/2014 11:00)
- Tại sao chúng ta phải ngồi Thiền? ( 7/10/2014 10:57)
- Lời Phật dạy ( 7/10/2014 10:52)
- Buông bỏ tâm hơn thua ( 6/10/2014 10:49)
- Thần táo ( 6/10/2014 9:39)
- Quan Chưởng Khố không con ( 6/10/2014 9:21)
- Cái quạt của hiệp sĩ ( 2/10/2014 10:14)
- Kinh nhân quả đạo đức ( 2/10/2014 9:57)