Tâm bình đẳng

8/01/2015 4:34
Ngày xưa có một vị cư sĩ thường ước nguyện được gặp Văn-thù-sư-lợi bồ tát.

Cư sĩ bèn lập đàn cúng tế, bố thí nhiều và làm một ngai cao. Lúc đó có một cụ lão trông thật xấu xí, mắt thì lồi , mũi thì chẩy, đến ngồi lên ngai đó. Cư sĩ bèn nghĩ rằng hôm nay ta làm ngai cao này là để cho những vị cao tăng ngồi, người này là ai mà dám ngồi lên ngai đó bèn kéo cụ này xuống.

Sau khi cúng lễ xong, Cư sĩ bèn đến chùa đốt đèn hương lên và khấn rằng : Xin đem công đức này van xin được gặp Văn thù sư lợi bồ tát trong đời này. Cư sĩ về nhà mệt mỏi và đi ngủ. Trong giấc mơ nghe có người hỏi ông rằng, ông ước mong gặp Văn sù sư lợi bồ tát, nhưng ông gặp mà không biết. Cụ già ngồi trên ngai cao đó chính là Văn-thù-sư-lợi bồ tát , ông kéo xuông trước sau đến bẩy lần, không biết Văn-thù-sư-lợi bồ tát thì làm sao gặp được Văn-thù-sư-lợi bồ tát. Nếu muốn tu bồ tát đạo, thì đối với mọi người phải bình đẳng. Người tu Bồ Tát đạo , Văn-thù-sư-lợi Bồ Tát sẽ đến thử lòng của họ như vậy.

Trích Đại Tạng Kinh Việt Nam - Kinh số 204 - Tạp Thí Dụ Kinh

Các tin tức khác

Back to top