- Bạch thầy! Hồi trước nghe băng, đọc sách của thầy, con thấy y như là con đã xong rồi. Con đến gặp thầy, trình với thầy, mong thầy ấn chứng cho con. Nhưng từ khi con về tu tập với thầy ba bốn năm nay, thấy mình còn đủ thứ vọng tưởng hết, dẹp cái này cái kia ló lên. Ngày đêm con cứ bận rộn với ba mớ vọng tưởng.
Hoà thượng hỏi:
- Trước đây con làm nghề gì?
- Bạch Thầy, con biết chút ít thuốc men, có thể chẩn mạch cho toa.
Hòa thượng hỏi:
- Con học nghề đó bao lâu?
- Bạch Hoà thượng! Con học căn bản năm năm, biết chẩn mạch cho toa, nhưng cũng phải nghiên cứu hoài thôi.
Hoà thượng nói:
- Chỉ chuyện làm thầy thuốc cũng năm bảy năm rồi, bây giờ muốn tu thành Phật trong vòng đôi ba năm, làm sao thành được. Đâu có giản dị như vậy. Mình lỡ làm người khách trôi giạt trong luân hồi nhiều đời kiếp rồi, bây giờ muốn trở lại bình thường, phải có thời gian chỉnh đốn mới được.
Trích NGHIÊM HUẤN TÙNG LÂM - Lời dạy của Hòa thượng Hối Đường - HT. Thích Nhật Quang
Các tin tức khác
- Vị Sa Môn và chiếc khố rách (27/03/2015 5:07)
- Diệu dụng thốt trác (26/03/2015 5:01)
- Vì cách hành xử của mình (26/03/2015 4:56)
- Kinh lửa cháy (26/03/2015 4:53)
- Bất động trước thế gian (26/03/2015 4:38)
- Không tham là phú quý (25/03/2015 5:48)
- Người lái buôn và người ăn mày (25/03/2015 5:42)
- Phong tục chào hỏi siêu độc đáo vòng quanh thế giới (24/03/2015 3:45)
- Trí và Tuệ (24/03/2015 3:40)
- Được ý quên lời (22/03/2015 1:07)