Khi chưa có điều luật không cho phép nhận nô lệ trốn chủ vào Tăng đoàn, một hôm người nô lệ của một Bà-la-môn đến xin xuất gia. Y được nhận vào Tăng đoàn và chẳng bao lâu chứng A-la-hán. Người Bà-la-môn tìm khắp nơi nhưng không gặp. Một hôm đức Phật dẫn vị A-la-hán ấy vào thành khất thực, người Bà-la-môn trông thấy ở cổng thành bèn níu y của Tôn giả nọ. Ðức Phật quay lại hỏi:
- Này Bà-la-môn, chuyện gì vậy?
- Thưa Ngài Cồ-đàm, đây là kẻ tôi tớ của tôi.
- Này Bà-la-môn, gánh nặng đã rời khỏi y.
Nghe đức Phật nói, người Bà-la-môn lập tức hiểu rằng người ấy đã chứng A-la-hán. Ông hỏi lại:
- Có thật không, thưa Cồ-đàm?
Ðức Phật xác nhận:
- Thật vậy, gánh nặng của người ấy đã buông xuống rồi.
Ngài nói kệ:
(402) Ai tự trên đời này,
Giác khổ, diệt trừ khổ,
Bỏ gánh nặng, giải thoát,
Ta gọi Bà-la-môn.
Theo Thường Chiếu
Các tin tức khác
- Có được gì sau mỗi lần thất bại? ( 8/03/2016 3:21)
- Đứa trẻ thơ ngây ( 7/03/2016 2:17)
- Có năm hạng người ban đêm ngủ ít thức nhiều ( 6/03/2016 1:22)
- Tìm lại chính mình ( 6/03/2016 1:00)
- Không có hạnh phúc nào bằng sự bình lặng tuyệt đối của nội tâm ( 6/03/2016 12:48)
- Người thực hành thiền quán thường có lượng đường trong máu tốt hơn ( 5/03/2016 3:16)
- Hoàn toàn tôn trọng đối phương ( 5/03/2016 3:05)
- Quán từ bi là sao? ( 3/03/2016 11:28)
- Cứng rắn hay thụ động? ( 3/03/2016 11:17)
- Suy xét về nhân quả ( 3/03/2016 11:14)