29/06/2016 2:38
Một người ở nước Trịnh, anh ta định mua cho mình một đôi giày để đi. Trước khi đi, anh ta đo vẽ kích thước chân mình, rồi để bản vẽ mẫu lên bàn.
Khi lên đến chợ, vào tiệm chọn giày, anh mò vào túi không thấy tấm giấy vẽ mẫu đâu, biết mình để quên ở nhà, anh ta nói với chủ tiệm:
- Tiếc thay tôi để quên cái mẫu đo ở nhà, để tôi chạy về lấy mẫu đến mới mua được.
Xong anh ta vội vàng chạy một hơi về đến nhà lấy cái mẫu chân mình, khi quay lại chợ thì chợ đã tan rồi. Rốt cuộc anh không mua được giày.
Có người hỏi anh:
- Tại sao lúc đó anh không lấy ngay chân của anh mang thử giày, vừa thì mua có tốt không?
Anh ta trả lời:
- Tôi thà tin sự đo mẫu hơn là tin ở đôi chân của mình!
Thật là một trò cười cho thiên hạ!
Bài học: Trong bất kỳ việc gì, không nên quá khuôn mẫu, nên linh động để đạt kết quả tốt nhất
Theo Truyện Ngắn
Các tin tức khác
- Sửa đổi tật sân hận (29/06/2016 2:28)
- Hạnh phúc và phước đức trong thiền quán (29/06/2016 2:15)
- Hai vườn hạnh phúc (29/06/2016 2:12)
- Nó đang ở trong tôi (28/06/2016 1:02)
- Gương hiếu hạnh Đức Mục Kiền Liên (28/06/2016 12:51)
- Bảy cách bố thí (28/06/2016 12:45)
- Tâm yên không phải là vô cảm (27/06/2016 1:37)
- Chỉ cần biết quay lại (27/06/2016 1:33)
- Kinh nghiệm sống quý báu theo tinh thần đạo Phật (27/06/2016 1:25)
- Thảnh thơi (25/06/2016 11:16)