Tranh giành chi với kẻ tiểu nhân

16/03/2022 1:33
Chuyện kể lại rằng Khổng Tử có một cậu học trò, cậu này vừa tới cổng dế thăm nhà thầy mình thì gặp một vị khách nói giọng thách thức:

- Nghe nói Khổng Tử là thầy của Ngài vậy chắc thầy có học vấn cao lắm, vậy cho ta hỏi một năm có mấy mùa?
 
- Xuân, Hạ, Thu, Đông, có bốn mùa!
 
Người khách kia cãi không hài lòng với câu hỏi trên và đáp: "Chỉ có 3 mùa thôi". 
 
Vị đệ tử khăng khăng là có 4 mùa, đúng lúc đó Khổng Tử đang đi ra. Vị khách kia hỏi: “Thánh nhân! Xin ngài hãy phân xử, một năm rốt cuộc là có mấy mùa?”
 
Khổng Tử nhìn vị khách một lượt rồi nói: “Ba mùa!”. Vị khách khoái chí vì mình đã thắng và yêu cầu vị đệ tử ki bái mình một lạy tạ lỗi.
 
Đệ tự nọ đợi người kia đi rồi mới hỏi thầy: “Thưa thầy! Vậy có 4 mua hay là 3 mùa trong năm ạ?". 
 
Khổng Tử trả lời: “Con không thấy người kia sao? Đó là một con châu chấu biến hóa mà thành. Một năm, châu chấu chỉ sống có ba mùa, xuân, hạ và thu, nó đâu có biết mùa đông? Con tranh luận với kẻ đó thì khi nào mới xong? 
 
Đến đây vị đệ tử mới hiểu bài học mà thầy muốn dạy mình. Đúng như Lão Tử nói: “Thiện giả bất biện, biện giả bất thiện” (Nghĩa là: người thiện thì không tranh biện, người tranh biện thì không phải thiện). 

Đối với kẻ tiểu nhân mà nói, nếu như chúng ta đấu hơn thua, được mất với họ thì chỉ tốn công hại mệnh vô ích, cũng giống như tự tìm phiền phức cho mình. Cách tốt nhất lúc này là không so đo với họ làm gì.

St

Các tin tức khác

Back to top