Con người cũng vậy, như hoa và trái trước cơn gió. Rồi cũng sẽ rơi rụng trong từng lứa tuổi của cuộc đời, một số người chết ngay lúc còn trong bụng mẹ, một số lìa đời vài ngày sau khi sinh, một số sống được vài năm rồi chết khi chưa đạt đến tuổi trưởng thành, một số chết vào lúc tuổi thanh xuân, một số đến tuổi già rồi mới chết. Hãy trầm tư về cuộc sống của con người, liên tưởng đến bản chất của trái cây trước gió.
Chúng ta thấy hoa, trái và cả chúng ta đều không vững bền. Tâm chúng ta cũng vậy, khi pháp trần sinh khởi thổi và quét qua tâm, thì tâm rơi như trái cây rơi rụng. Đức Phật hiểu rõ bản chất không vững bền của sự vật, Ngài quán sát hiện tượng của trái, hoa trước gió và nghĩ đến các đệ tử của ngài: Tỳ Kheo và Sa Di. Ngài thấy rằng tất cả đều có cùng bản chất không vững bền. Đó là bản chất chung của mọi sự, mọi vật, mọi pháp trần. Làm sao có ngoại lệ?
Trích sách "Chỉ là một cội cây" - Thiền sư Ajahn Chah
Các tin tức khác
- Niềm vui hiện tại (17/12/2013 10:04)
- Người cho nên cảm ơn (16/12/2013 9:11)
- Buồn ơi! Ta xin chào mi (15/12/2013 3:28)
- Mục tiêu của sự sống? (13/12/2013 10:10)
- Những dấu lặng (13/12/2013 5:55)
- Câu chuyện về chú ếch bị điếc (13/12/2013 1:51)
- Công đức và phước đức khác nhau như thế nào? (11/12/2013 6:06)
- Câu chuyện về cây chuối (11/12/2013 5:11)
- Giữ gìn tâm ý như thế nào? (10/12/2013 12:35)
- Hãy học cách cho trước khi muốn nhận ( 9/12/2013 3:39)