Khi cơ thể nhắc ta về vô thường...
Có những sáng thức dậy, tay chân không còn linh hoạt như xưa.
Có những cơn mỏi vai, nhức lưng đến bất chợt – rồi ở lại dai dẳng.
Bạn đi khám, bác sĩ chỉ nói nhẹ nhàng:
"Do tuổi tác thôi, chú/anh/chị cần nghỉ ngơi và chăm sóc kỹ hơn."
Và rồi bạn hiểu...
Không ai mạnh mẽ mãi.
Không có thân thể nào vững bền mãi với thời gian.
Vô thường – không ở đâu xa.
Nó hiện hữu trong từng thay đổi nhỏ của cơ thể, từng nếp nhăn mới, từng lần tim đập hụt nhịp.
Nó nhắc ta rằng:
Hôm nay còn khỏe, còn đi lại được, còn ăn ngon – là một loại Phước Đức.
Điều quý nhất không còn là nhà to hay tiền nhiều...
Mà là một giấc ngủ ngon không cần thuốc.
Một hơi thở sâu không khó nhọc.
Và một buổi sáng có thể tự bước ra khỏi giường không cần ai đỡ.
Hãy sống chậm lại.
Hãy chăm sóc chính mình như thể bạn là người thân yêu nhất.
Bởi không có thân – thì mọi mộng ước cũng chỉ là hư không.
St
Các tin tức khác
- Rèn luyện giọng nói (18/05/2025 8:10)
- Được cũng tốt, mất chẳng sao (17/05/2025 8:35)
- Khi vô thường đến (17/05/2025 8:33)
- Thứ quý giá nhất (16/05/2025 8:20)
- Học tập cách sống tốt (16/05/2025 8:11)
- Biết ơn, khoan dung (15/05/2025 8:34)
- Thân nhẹ, tâm an (15/05/2025 8:32)
- Làm một việc ác, sẽ lan nhanh hơn sóng biển (15/05/2025 8:31)
- Sao đời con khổ ... (14/05/2025 8:33)
- Buông xả đến khi tâm không còn ác pháp (14/05/2025 8:31)