Con biết thực tập hình thức như thế thì không có ích lợi gì cho bản thân con và cho tăng thân con. Tuy con không nghĩ đó là một sự giả dối, nhưng con biết trong cách thực tập ấy con đã đánh mất rất nhiều cơ hội. Thắp một cây hương, bước một bước chân, hoặc thở vào một hơi thở đều là một cơ hội cho con làm phát khởi năng lượng chánh niệm và chánh định.
Con biết có chánh niệm và chánh định thì thế nào cũng sẽ có tuệ giác, vậy mà con đã không tập trung tâm ý vào trong khi thắp hương, trong khi bước một bước chân hoặc trong khi thở vào một hơi thở.
Người không tu thì trong khi đứng, ngồi hoặc cười nói không thực tập chánh niệm để biết là mình đang đứng ngồi hoặc cười nói. Còn con là người tu mà có nhiều khi con cũng làm như họ, đi, đứng, và nói cười không chánh niệm.
Con xin hứa với đức Thế Tôn là từ giờ phút này đây, con sẽ cố gắng làm hay hơn, để trong mỗi giây phút của đời sống hàng ngày con có thể chế tác thêm chất liệu chánh niệm và chánh định. Con biết chất liệu chánh niệm và chánh định mà con chế tác ra không những sẽ giúp con trị liệu và chuyển hóa thân tâm mà còn yểm trợ rất nhiều cho những thành phần khác của tăng thân con và nâng cao phẩm chất tu học của tăng thân ấy.
Xin đức Thế Tôn cho con lạy xuống để con có thể ghi nhớ điều này.
Địa Xúc
Một lòng kính lạy đức Thế Tôn, bậc đã qua tới một cách nhiệm mầu, bậc thầy chỉ đạo của tất cả chúng con
Một lòng kính lạy đức Bụt Tỳ Bà Thi
Sư ông Làng Mai
Các tin tức khác
- Đời sống phạm hạnh (26/09/2013 11:21)
- Vọng tưởng là nền tảng khổ đau (23/09/2013 10:37)
- Để Phật thở, để Phật đi (22/09/2013 6:16)
- Cái nhìn vô tướng (21/09/2013 1:54)
- Đi học "nghệ thuật chuyển hóa khổ đau" giữa lòng nước Mỹ (19/09/2013 6:11)
- Bước chân con hãy về thanh thản (16/09/2013 11:04)
- Sự chuyển hoá của pháp môn “Thở và Cười” (11/09/2013 5:44)
- Yếu chỉ của việc tu hành - Ajanh Chah (10/09/2013 4:57)
- Con sóng nhận thức ( 7/09/2013 4:23)
- Vô thường ( 6/09/2013 2:59)