Có lẽ là “Ta” sẽ không thể nào biết rõ hết mọi việc mình đang làm, nhưng “cái biết” tự nó có thể làm được việc đó. Khi ta biết để yên, thì cái biết của mình sẽ phát sinh lên tự nhiên thôi. Những sự cố gắng thường mang lại cho ta khó khăn và trở ngại, vì đó là sự dụng công của một cái Tôi, cái Ngã. Và thường khi hễ cái Ngã có mặt thì cái Biết sẽ vắng mặt.
Ta không thể “biết rõ việc mình đang làm” bằng một sự dụng công hay gắng sức nào, nhưng chỉ có thể bằng một thái độ buông thư và rộng mở, cho phép tất cả có mặt, để thấy được những gì đang xảy ra. Vì khi ta rộng mở ra, thì cái ngã của mình sẽ bớt đi năng lực kiểm soát của nó, và nhờ vậy mà cái biết của mình cũng sẽ khởi lên dễ dàng hơn trong giờ phút hiện tại.
Bạn biết không, thật ra ta không thể nào bước vào giờ phút hiện tại được, bởi vì hiện tại lúc nào cũng đang hiện hữu. Vấn đề khởi lên khi “Ta” cố gắng để có mặt trong giờ phút hiện tại này. Cũng như một con cá thong dong giữa đại dương lại cố gắng trở về lại với nước, hay con chim đang bay trong không trung lại muốn tìm kiếm một bầu trời.
Nếu như ta bớt đi sự dụng công tìm kiếm của mình thì hiện tại chỉ là một sự trở về thôi. Hiện tại đâu phải là một khoảng không gian hay thời gian đóng kín hay giới hạn nào, mà ta phải cố gắng mới có thể bước vào. Chỉ cần biết buông thả ra thì hiện tại nhiệm mầu sẽ có mặt.
Nguyễn Duy Nhiên
Các tin tức khác
- Mối ưu tư của muôn đời (25/08/2014 10:36)
- Kiếp người trong hơi thở (19/08/2014 11:02)
- Ăn cơm im lặng ( 9/08/2014 8:30)
- Hãy thấy các pháp như nó đang xảy diễn ( 7/08/2014 11:56)
- Bốn chất liệu của tình thương đích thực ( 4/08/2014 5:22)
- Gieo hạt hiểu, hạt thương (25/07/2014 11:35)
- Kinh người áo trắng (21/07/2014 6:41)
- Đối diện với cái chết ( 8/07/2014 4:42)
- Lắng nghe với tâm từ bi làm vơi bớt khổ đau (25/06/2014 1:49)
- Hiện pháp lạc trú (12/06/2014 12:13)