2/10/2013 10:47
Thằng bé chỉ có bạn là một con chó ghẻ lở, hôi hám. Cả hai lang thang xin ăn, ai cho thứ gì không thích, nó quăng trả lại, kèm theo những lời hỗn hào, thô tục. Vì không dễ thương nên ai thấy nó cũng lảng tránh. Rồi càng bị hất hủi, nó càng tủi hận, oán ghét người đời.
Một lần, trên con đường ven sông, nó thấy một thiếu nữ, hai tay thọc túi, vừa nhảy nhót, vừa ca hát. Vì những động tác quá năng động nên chiếc ví nhỏ trong túi cô rơi ra mà cô không hay. Thằng bé bèn cúi nhặt, chạy theo gọi:
- Chị ơi, chị đánh rơi chiếc ví này!
Thiếu nữ nhìn nó, mỉm cười, nhận chiếc ví, rồi bất ngờ, dịu dàng xoa đầu nó, vuốt má nó và nói:
- Cám ơn em. Em tử tế quá. Em dễ thương quá.
Chỉ có thế thôi. Chỉ mấy câu nói ngắn ngủi thôi, nhưng với thằng bé mồ côi thì là cả một trời xúc cảm. Chưa có ai muốn đến gần nó, huống chi lại xoa lên mái tóc rối bù dơ bẩn, lại khen nó dễ thương, tử tế. Ừ, thì vì nó trả lại vật nhặt được, nhưng có ai quý trọng nó để phải cám ơn đâu!
Thiếu nữ tiếp tục vừa đi, vừa hát. Còn nó, nó đứng ngẩn ngơ, sung sướng, rồi ôm xiết con chó ghẻ lở, nói như ngây dại: “Em dễ thương quá! Em tử tế quá!”
Trên bục giảng, vị giảng sư kể tới đó thì im lặng hồi lâu, nhìn khắp đại chúng, rồi nghẹn ngào nói:
- Thưa quý vị, thằng bé mồ côi hỗn hào năm xưa, chính là tôi.
Câu chuyện ngừng ở lời xác nhận ngắn ngủi, nhưng thử tưởng tượng, nếu chúng ta được ngồi trong hội trường đó, chúng ta có bàng hoàng, bật khóc không?
HIỂU, rồi THƯƠNG, đã CHUYỂN HÓA tuyệt vời như thế.
Theo Làng Mai
Các tin tức khác
- 5 Việc cần phải có trong đời ( 1/10/2013 10:03)
- Từ bi với mình (30/09/2013 4:51)
- Thiền chánh niệm và tác dụng giảm đau (28/09/2013 3:55)
- Phú ông giàu có (27/09/2013 10:44)
- Tha thứ (25/09/2013 4:37)
- Pháp của ta vô cùng đắt (22/09/2013 6:17)
- Tám đức tính căn bản làm người (16/09/2013 10:29)
- Bạn trẻ, tôi trẻ và khóa tu Người trẻ (14/09/2013 1:55)
- Từ chú bé đánh giày thành tổng thống Brazil (12/09/2013 4:35)
- Con trai người thợ giày trở thành tổng thống Mỹ (12/09/2013 4:33)