Hiếu nghĩa là phước đức

12/04/2019 6:15
Ông, bà, cha, mẹ là những ruộng phước phì nhiêu, nếu mỗi chúng ta, tranh thủ gieo giống vào, bèn cách lo phụng dưỡng hết mình với tâm thành, thì đoan chắc rằng sẽ có phước báu trước mắt, cụ thể là có được niềm vui, mọi người sẽ khen tặng, xã hội và luật nhân quả sẽ đền bù thoả đáng.

Con cháu hiếu ông bà vui tươi lắm

Hãy giành nhau phụng dưỡng phước đức nhiều

Chính người già là ruộng phước phì nhiêu

Sau Tam bảo, cùng neo đơn khốn khó

“Nếu mình hiếu với mẹ cha, thì con cũng hiếu với ta khác gì. Nếu mình ăn ở vô nghĩ, đừng mong con hiếu làm gì uổng công”. Đúng như vậy! Luật nhân quả rất công minh, ai gieo điều lành, sẽ gặt quả lành.

Đời là vô thường, nếu không biết tranh thủ lo sống hiếu nghĩa và tạo phước đức với đời thì khi cái chết đến không mang theo được gì, mà tất cả mọi vật chất chúng ta cực khổ tạo ra, đều phải để lại trần gian, cho chúng cấu xé, tranh giành, hoặc phải bị “lửa đốt cháy, nước cuốn trôi, bị cướp ngày, cướp đêm, rồi con phá” để rồi phải nuối tiếc, đau thương, khốn khổ, thì uổng cho một kiếp người.

Ông, bà, cha, mẹ là những ruộng phước phì nhiêu, nếu mỗi chúng ta, tranh thủ gieo giống vào, bèn cách lo phụng dưỡng hết mình với tâm thành, thì đoan chắc rằng sẽ có phước báu trước mắt, cụ thể là có được niềm vui, khi ông bà cha mẹ vui, từ đó sẽ không có tật bệnh, thoải mái, phấn khởi vui chơi cùng con cháu, mọi người sẽ khen tặng, xã hội và luật nhân quả sẽ đền bù thoả đáng.

Điển hình với sự hiếu kính với cha mẹ của bản thân người viết, thật sự còn nghèo hơn quý anh chị em nhiều, nhưng vì muốn sống có ý nghĩa và làm gương cho anh chị em, con cháu noi theo, là luôn mang niềm vui cho cha già qua các việc, lo đôn đốc gia quyến, thường xuyên hướng về và cung cấp cho cha, có đủ vật chất để sinh sống hằng ngày, đau ốm lo chạy chữa, gắn máy trợ tim và tìm người chăm sóc.

Đúng với câu: “Nghèo mà biết cho đi, là giàu hơn tất cả, Giàu mà không muốn bỏ ra, là thiếu thốn tận cùng” thật vậy, khi ta nghèo mà biết sẻ chia, “vui với niềm vui của mọi người”, thì cuộc sống sẽ nhiều cao đẹp, thảnh thơi, an lạc và nhiều ý nghĩa với đời, mọi người sẽ thương yêu và tận tình giúp đỡ mỗi khi ta hữu sự, sẽ có hạnh phúc hơn nhiều. So với những người “giàu có” mà chỉ biết “sống ích kỷ” bo bo lo tích cóp cho riêng mình, bao nhiêu cũng không đủ, “lòng tham vô đáy” che mờ con mắt, không còn biết nghĩa nhân, hiếu để là gì, miễn sao mình có, mình hơn người là được. Mặc cho cha, mẹ thiếu thốn, anh em khốn khổ, cũng chẳng đoái hoài, có khi không lo cho cha, mẹ mà còn dòm ngó tài sản, đồ đạc của cha, mẹ “để hòng chia của”, để rồi sinh ra muôn vàn khổ lụy, tranh giành, nói xấu, hãm hại lẫn nhau, thật tội nghiệp cho những người này. Gieo nhân nào phải hưởng quả nấy, có vay thì phải có trả, để lâu sinh lời nhiều, không tránh đâu cho khỏi nên rồi phải khổ lụy cùng nhau.

Một hạt giống mang gieo vào ruộng phước phì nhiêu (Tam bảo, cha mẹ, người neo đơn, những công trình phúc lợi công cộng) và chăm sóc thường xuyên, thì chúng ta không những chỉ gặt hái được 10 hạt mà cả hàng trăm, hàng ngàn hạt, cứ tiếp tục như thế, thì chúng ta giàu có vô kể. Bèn ngược lại, có thu hoạch vào, mà bo bo cất giữ, không dám bỏ ra đầu tư, hay gieo trồng lại, thì sẽ bị hôi mốc, chuột bọ ăn hết, hay mất vào 5 nhà, như đã nói ở trên, “có ăn uống vào mà không muốn cho ra” thì phải đi bệnh viện và đau khổ vô cùng mà thôi!

Nhận chân “Hiếu nghĩa là đạo đức” vì biết sống hy sinh, không nghĩ đến riêng cho bản thân, gia đình mình, mà chỉ biết nghĩ đến điều lợi ích, an vui cho người lớn và mọi người, như cha mẹ chỉ biết “nằm bên ướt, nhường con nằm bên ráo” nên mới thành được Đức Cù Lao cho muôn đời được tôn kính và ngợi ca.

Người viết đã trải nghiệm, thấy có nhiều kết quả tốt đẹp, nên chia sẻ lên đây, để những ai mong muốn có được “phước báu và có đức với đời, cùng đồng cảm và sẻ chia niềm hạnh phúc vì có “Phước đức mặc sức mà ăn” và sống an ổn với đời, thì hãy thực hành theo, bằng cách “sống hiếu nghĩa”, “ít muốn biết đủ”, lo phụng dưỡng cha, mẹ, biết quan tâm đến mọi người và chia sẻ nhiều hơn… thường luôn nghĩ “mình ăn thì hết, người ta ăn thì còn”, để mà bớt thụ hưởng, sống tốt với cuộc đời, thì mới mong gặp được nhiều điều như ý và có quý nhơn phò hộ. Có ăn mới no, có tu mới chứng, có đi mới đến, có làm phước tạo đức thì mới có phước đức với đời, chứ không nằm ở nơi cầu xin, kể công hay than vãn…

Giúp nhau “lời hay, ý đẹp” để biết vận dụng “sống đạo đức” tiến thân trên cuộc đời, rất quý và rất bền, rất cụ thể, hay hơn, cho nhau những tiện nghi, vật chất bên ngoài, để phải lụy khổ vì nhau và ỷ vào vật chất mà coi thường, kể công, tiêu hao hủy phước lẫn nhau.

Hãy giúp cho nhau cùng tiến bộ, trên đường tâm linh, để sống khiêm cung và phụng sự cùng nhau, tạo phước đức, hầu có và hưởng được sự thăng tiến, an lạc, hạnh phúc lâu dài. Chứ đừng giúp nhau, hơn thua, tranh giành những thứ “vô thường” với cuộc đời, để rồi gây rối xã hội, phải khốn khổ vì nhau và tất cả công lao ta bỏ ra, trở thành vô nghĩa và có thể thành những thứ tạo tội cho nhau.

Với tất cả nỗi lòng và tâm huyết, xin gửi đến toàn thể quý vị và các bạn, cùng các anh chị em, con cháu. Để cùng hướng thượng, hầu an vui trong hiện tại và tương lai cùng câu hội nơi lạc cảnh.

Thích Viên Thành

Các tin tức khác

Back to top