11/09/2013 4:35
Thuở xưa, có một người ngu đến nhà bạn thăm, chủ nhà mời ở lại dùng bữa cơm đạm bạc.
Chàng chê canh lạt không ngon. Chủ nhà bèn nêm vào một chút muối, chàng ăn cảm thấy ngon lành.
Chàng tự nghĩ.
- Canh ngon là nhờ muối nêm vào, dùng ít còn vậy, dùng nhiều chắc sẽ ngon rất nhiều. Thế là chàng xin chủ nhà một chén muối bỏ vô miệng nuốt hết. Vì chất muối mặn kinh hồn, chàng cảm thấy như sắp chết, vội vàng móc họng cho mửa muối ra.
Lời bàn
Chúng ta là người học Phật, một trong những điều quan trọng là phải biết tiết chế sự ăn uống, sao cho vừa phải, biết đủ. Sống giản dị, nên bằng lòng với những gì mà mình đang có. Không ăn uống vô độ đối với thân thể thì sự tu hành rất có lợi ích. Song, nếu ta chấp trước vào thức ăn, đề xướng lên điều này, điều nọ làm ảnh hưởng đến thân thể, và đối với công hạnh trong tu tập không có một điểm lợi ích gì, đó chỉ là những hành động sai lầm, cũng giống như anh chàng lầm tuởng ăn muối kia vậy.
Trích sách Chuyện Đạo Đời - TG: Nhuận Hạnh
Các tin tức khác
- Niệm Phật vì phát vô thượng Bồ-đề tâm (10/09/2013 4:58)
- Ý nghĩa khoa học của tư thế hoa sen (10/09/2013 3:44)
- 100 điều đạo đức của người Phật tử tại gia ( 7/09/2013 4:24)
- Nghệ thuật buông xả ( 6/09/2013 2:18)
- Cúng dường Tam Bảo ( 3/09/2013 8:43)
- Vị quan thường làm mười điều thiện ( 3/09/2013 8:42)
- Biết sống một mình ( 2/09/2013 11:35)
- Tỉnh thức để rũ bỏ (31/08/2013 2:00)
- Tu hành phải tinh tấn (30/08/2013 2:29)
- Người đi chùa thông minh (29/08/2013 3:29)