-- Tâu Ðại vương, có, Ðức Phật biết hết.
-- Nếu Phật biết hết, vì sao Ngài không truyền trao giới luật và giáo pháp cho đệ tử trong cùng một lúc mà phải đợi dịp ban bố dần dần?
Na Tiên hỏi ngược lại nhà vua rằng;
-- Trong quốc độ của Ðại vương có vị lương y nào không?
-- Thưa có.
-- Vị lương y ấy có biết hết cả các vị thuốc trong thiên hạ không?
-- Thưa, biết hết.
-- Khi vị lương y ấy trị bịnh, ông ta có cho bệnh nhân uống tất cả các vị thuốc cùng một lúc không? Hay ông ta cho uống dần dần, hết vị này sang vị khác?
-- Phàm cho uống thuốc thì phải ứng với bệnh. Bệnh nào uống thuốc ấy.
-- Cũng như thế đó, Ðức Phật là đấng toàn giác, Ngài biết tất cả quá khứ, hiện tại, vị lai, nhưng không thể cùng một lúc mà Ngài truyền trao hết giáo pháp và giới luật cho đệ tử được. Phải chờ dịp để ban bố đúng lúc thì mới khiến đệ tử nhớ mà phụng hành trọn đời.
-- Hay thay! Hay thay!
Trích Kinh Na Tiên Tỳ Kheo - Cao Hữu Đính dịch
Các tin tức khác
- Nguyên nhân luân hồi và phương pháp giải thoát (26/12/2013 1:06)
- Im lặng để lắng nghe (26/12/2013 1:05)
- Pháp Phật là thuốc trị tâm bệnh cho chúng sanh (24/12/2013 3:01)
- Si mê (24/12/2013 3:00)
- Trái tim bình yên (23/12/2013 2:20)
- Bần cùng và giàu có (23/12/2013 1:57)
- Suy ngẫm về câu chuyện Đức Phật và hạt cải (20/12/2013 5:59)
- Đức Phật và vấn đề siêu nhiên huyền bí (20/12/2013 5:52)
- Vì bạo ác nổi mụn nhọt (20/12/2013 3:31)
- Một cành hoa trắng thiên thu (20/12/2013 2:19)