Vua hỏi:
- Bạch Đại đức, chư Sa môn các ngài có nâng niu cái thân của mình không?
- Tâu Đại vương, không.
- Không nâng niu thân mình, thế thì vì sao khi nằm nghỉ các ngài cũng chọn chỗ êm ấm, khi ăn uống các ngài cũng thích những thức ăn ngon lành?
- Đại vương thường cầm quân ra trận và cũng nhiều phen bị thương rồi, phải không?
- Thưa vâng.
- Mỗi khi bị thương như thế, Đại vương có chữa vết thương không? Và chữa thế nào?
- Lấy thuốc mà đắp, lấy bông và vải rịt vết thương lại.
- Phải chăng vì Đại vương yêu mến và nâng niu vết thương nên săn sóc nó cẩn thận như vậy?
- Thưa, không phải vì yêu mến vết thương.
- Nếu không phải vì yêu mến thì vì cớ gì?
- Ấy là vì trẫm muốn nó mau lành mà thôi.
- Cũng như thế đó, Sa môn không yêu mến cũng không nâng niu thân mình, nhưng phải săn sóc nuôi dưỡng nó. Tuy vẫn ăn uống, nhưng không lấy việc ăn uống làm vui. Không cầu ăn sang. Không mong ăn ngon. Nhưng cũng không thể để cho nó đói. Mục đích ăn uống chỉ cốt để duy trì cái thân và dùng nó mà hành đạo.
Cái thân cao quý là ở chỗ đó. Không có cái thân tốt thì không hành đạo được. Cái thân, như vậy, khác nào cây bồ đề?
Trích Kinh Na Tiên - Đoàn Trung Còn - Nguyễn Minh Tiến dịch và chú giải
Nguyễn Minh Hiển hiệu đính
Nhà xuất bản Tôn Giáo Hà Nội 2009
Các tin tức khác
- Câu chuyện Thiền sư và cô lái đò (11/04/2015 4:58)
- Chuyện con muỗi (11/04/2015 4:48)
- Diệu pháp quản lý tinh thần (10/04/2015 4:37)
- Điều phiền não thứ 84 (10/04/2015 4:24)
- Bộ quần áo mới của hoàng đế ( 8/04/2015 4:05)
- Chỉ là một cái đấm ( 8/04/2015 3:35)
- Tại sao có chấp ( 8/04/2015 3:24)
- Lợi ích của sự xả bỏ ( 6/04/2015 1:22)
- Phơi sách ( 6/04/2015 1:18)
- Tay vô sự ( 5/04/2015 4:09)