ĐÁP: Khi quy y Tam Bảo, Phật bảo chúng ta phải phát Tứ hoằng thệ nguyện:
“Chúng sanh vô biên thệ nguyện độ,
Phiền não vô tận thệ nguyện đoạn,
Pháp môn vô lượng thệ nguyện học,
Phật Đạo vô thượng thệ nguyện thành”.
Thông thường, người thế gian chẳng biết, cứ theo thói quen gọi “Phật”, tưởng là một vị thần linh, nói Phật sẽ gia hộ cho mình, bảo vệ mình, ấy là sai lầm. Phải biết tất cả chúng sanh đều có tư cách thành Phật, chữ PHẬT là giác ngộ, người nào giác ngộ thì người ấy có tư cách thành Phật. Phật là tánh của mình, là tâm của mình, nên nói “Ngoài tâm chẳng có Phật, ngoài tâm chẳng có pháp”. Thời nay nhiều người quy y Tam Bảo mấy mươi năm, còn chưa biết Tam Bảo là gì, chỉ biết rằng nhờ Phật sẽ phù hộ cho mình, mà chẳng biết Phật chỉ dạy mình cách tu, chính mình phải tự mình đạt đến, tự mình phù hộ cho mình. Nếu như Phật đại từ đại bi phù hộ cho chúng ta thì chúng ta khỏi cần tu hành rồi, Phật còn dạy chi cách tu hành!
Xưa kia có người hỏi Phật:
- “Ngài có phải Thượng đế chăng?”
ĐÁP: “Không phải”.
- “Ngài có phải một vị thần chăng?”
- “Không phải”.
- Ngài có phải là một đấng có oai quyền chăng?”
- “Không phải. ”
- “Thế Ngài là ai?”
- “Ta là người giác ngộ (Phật Đà)”.
Phật là tiếng Ấn Độ, dịch là “Người giác ngộ”.
Tại sao phải giác ngộ? Nếu không giác ngộ thì chẳng thể giải thoát. Tại sao? Nói “Giải thoát” là phải đạt đến tự do tự tại, muốn tự tại thì phải làm chủ cho mình, muốn làm chủ cho mình phải biết mình là cái gì? Nay tất cả chúng sanh đều chẳng biết mình là cái gì, ở trong mịt mù đen tối, do mắt thấy tai nghe nên chỉ biết ở ngoài, còn mình là cái gì thì chẳng biết; chẳng biết sanh từ đâu đến, chết đi về đâu? Hễ không được tự do thì không muốn già vẫn phải già, không muốn chết vẫn phải chết, không muốn bệnh vẫn phải bệnh, sanh tử không được tự do. Nếu ngộ được chính mình tức là Phật, tự do tự tại, vĩnh viễn dứt hết tất cả khổ. Nếu còn một chút khổ chưa dứt cũng chẳng tự tại vậy.
Cho nên, Phật pháp rất tích cực, hễ giác ngộ đến cùng tột là vĩnh viễn đạt đến tự do tự tại, khổ chẳng bao giờ trở lại, chẳng phải kiếp này chẳng phải kiếp sau, chẳng phải mười kiếp, trăm kiếp, cho dù muôn triệu ngàn kiếp cũng không màng. Tại sao? Nói tự do tự tại là không bị thời gian, không gian, số lượng hạn chế, nếu muôn triệu ngàn kiếp sau khổ còn trở lại tức chẳng tự do tự tại.
HT. Thích Duy Lực
Các tin tức khác
- Trí đức (14/05/2015 2:00)
- Tánh giác vốn tự thanh tịnh, nhưng vì cớ sao lại đột nhiên sanh ra đất đai núi sông ? (13/05/2015 12:55)
- Người học Phật quý tại chân thật (13/05/2015 12:22)
- Nước mắt thiền sư (12/05/2015 1:10)
- Sống vươn lên (12/05/2015 1:00)
- Chuyện trâu đen cứu chủ trả nợ tiền kiếp (12/05/2015 12:29)
- 20 bức ảnh khiến bạn trân trọng cuộc sống hơn (11/05/2015 2:44)
- Tỉnh giác về cái chết (11/05/2015 2:25)
- Một số người quan niệm sai lầm ( 9/05/2015 12:46)
- Mười Điều Tâm Yếu – Mười Hạnh Lành ( 8/05/2015 12:25)