Một hành động chấp trước yêu cầu phải có hai thứ – một chủ thể chấp trước, và một đối tượng của chấp trước. "Chấp trước", sau đó là một sản phẩm tự nhiên của vô minh. Bởi vì chúng ta thấy mình là một thực thể vĩnh viễn tách biệt với mọi thứ khác, chúng ta nắm bắt và bám víu vào những điều "khác". Chấp trước trong ý nghĩa này có thể được định nghĩa như là bất kỳ thói quen tinh thần rằng sự tồn tại mãi mãi ảo giác về sự vĩnh hằng, tách rời cái ngã.
Chấp trước nguy hiểm nhất là sự chấp trước về cái tôi. Bất cứ điều gì chúng ta nghĩ và cần là của chúng ta, cho dù chức danh công việc, một lối sống, hoặc một hệ thống niềm tin đều là một chấp trước. Chúng ta bám vào những điều này là tàn phá khi chúng ta mất chúng.
Ngay từ đầu, chúng ta đi vào cuộc sống đã tự mặc cho mình một cái áo giáp cảm xúc để bảo vệ cái tôi của chúng ta, và rằng áo giáp cảm xúc này đã đóng cửa mối quan hệ chúng ta với nhau. Vì vậy, trong ý nghĩa này, chấp trước đến từ những ảo ảnh của tự riêng biệt, cố định, và chấp trước không đến từ việc thực hiện rằng không có gì là riêng biệt.
(Dịch theo Impermanence – the Path to Liberation của Barbara O'Brien)
Các tin tức khác
- Thiền giúp giảm nguy cơ tái phát ung thư (15/08/2015 3:19)
- Lời khuyên tốt nghe không êm tai (14/08/2015 5:56)
- Tu khẩu (14/08/2015 5:44)
- Có lý mà ôn hòa (14/08/2015 5:36)
- Phải tu hành như cứu lửa cháy đầu (14/08/2015 5:31)
- Không dám trừ phiền não (14/08/2015 5:27)
- Đức hạnh đáng nể phục của người vợ xấu xí (13/08/2015 6:22)
- Ác tri thức - Gần mực thì đen (13/08/2015 6:10)
- Sức mạnh của lời nói (13/08/2015 5:47)
- Trên núi có một con lừa ngốc, đến chết vẫn không hiểu nguyên do (13/08/2015 5:30)