18/11/2015 3:21
Tôi thấy, trong cuộc sống hằng ngày, nếu muốn thành tựu một việc gì đó, thì người ta cảm thấy cần phải toan tính, tìm phương án, lập kế hoạch, để đạt đến những gì mình mong muốn. Và nhiều khi ta đạt được những gì mình muốn, nhưng trong quá trình ấy ta lại đánh mất đi chính mình.
Trên con đường tu học thì như thầy Ajahn Brahm chia sẻ, thật ra ta không cần phải “trèo lên cây” hay “lấy cây sào vói hái” hay “rung lắc cây” cho được trái chín rụng. Ta chỉ cần trở về với sự tĩnh lặng trong sáng sẵn có, buông bỏ những mong cầu của mình, và mở rộng lòng ra tiếp nhận những gì xảy ra với một tình thương. Rồi thì một ngày quả trái giác ngộ sẽ nhẹ nhàng rơi xuống trong tay.
Buổi sớm mai này trên con đường đi đến sở làm tôi thấy một vầng trăng tròn sáng trên cao, tĩnh lặng giữa một bầu trời vắng không, chợt nhớ đến tách trà của thiền sư Basho …
Uống trà sáng
Nhà sư
Lặng im như hoa cúc.
Basho (Thái bá Tân dịch) - Trích "Im Lặng Như Hoa Cúc" - Nguyễn Duy Nhiên
Các tin tức khác
- Tâm của bạn là tôn giáo của bạn (17/11/2015 2:04)
- Những chiếc dù đạt chuẩn 100% (17/11/2015 1:28)
- Tịch cốc tuyệt thực liệu pháp (16/11/2015 4:11)
- Do đâu mà làm ác (16/11/2015 3:28)
- Tôn kính hay cung kính (apaciti) (15/11/2015 3:31)
- 6 loại người mà danh y Biển Thước không trị bệnh (15/11/2015 3:27)
- Có nước, có lửa thì có cơm ăn (13/11/2015 3:06)
- Điều bạn có đã định trước (13/11/2015 2:20)
- Thầy tôi (12/11/2015 2:33)
- Chiến đấu với phiền não (12/11/2015 2:27)