Khi súng hiệu nổ, tất cả đều lao đi với quyết tâm chiến thắng. Trừ một cậu bé. Cậu cứ bị vấp té liên tục trên đường đua. Và cậu bật khóc. Tám người kia nghe tiếng khóc, giảm tốc độ và ngoái lại nhìn. Rồi họ quay trở lại.
Tất cả, không trừ một ai! Một cô gái bị hội chứng Down dịu dàng cúi xuống hôn cậu bé:
- Như thế này, em sẽ thấy tốt hơn.
Cô gái nói xong, cả chín người cùng khoác tay nhau sánh bước về vạch đích.
Khán giả trong sân vận động đồng loạt đứng dậy. Tiếng vỗ tay hoan hô vang dội nhiều phút liền. Mãi về sau, những người chứng kiến vẫn còn truyền tai nhau câu chuyện cảm động này.
Tận trong sâu thẳm, chúng ta luôn ý thức chiến thắng không phải là tất cả, mà ý nghĩa thật sự của cuộc sống là ở chỗ ta giúp đỡ người khác cùng chiến thắng dù ta có phải chậm một bước.
ST
Các tin tức khác
- Chiếc thuyền không người lái (31/12/2013 6:34)
- Một cuộc đời rất bao la (30/12/2013 7:13)
- Đại bàng và Gà (27/12/2013 1:57)
- Không vì sân si mà làm ... (26/12/2013 1:03)
- Con phải làm sao để đừng có lo lắng nữa? (24/12/2013 2:29)
- Khi con giận, làm sao để lấy cái giận của con ra? (24/12/2013 2:27)
- Niềm vui phụng sự (23/12/2013 2:13)
- Thêm chút muối (23/12/2013 2:06)
- Đo đạc hạnh phúc (20/12/2013 3:02)
- Trái cây (18/12/2013 10:26)