18/05/2025 8:41
Nếu thời gian sẽ đẩy chúng ta ngã và vùi lấp hết mọi thứ, sao chúng ta không sống như một hạt mầm, vùi vào đất, vùi vào cuộc sống từng hạt mầm mới, rồi lại vươn vai đứng lên đối mặt với cuộc đời gió mưa.
Để thời gian, thứ từng thô bạo xô ngã và vùi lấp mọi thứ không thương tiếc, trở thành đôi tay đỡ chúng ta đứng lên.
Để gió mưa, thứ từng làm chúng ta lạnh, trở thành thứ nuôi mình lớn lên.
Người ngày mới thật an.
Vô Thường
Các tin tức khác
- Khi cơ thể nhắc ta về vô thường (18/05/2025 8:13)
- Rèn luyện giọng nói (18/05/2025 8:10)
- Được cũng tốt, mất chẳng sao (17/05/2025 8:35)
- Khi vô thường đến (17/05/2025 8:33)
- Thứ quý giá nhất (16/05/2025 8:20)
- Học tập cách sống tốt (16/05/2025 8:11)
- Biết ơn, khoan dung (15/05/2025 8:34)
- Thân nhẹ, tâm an (15/05/2025 8:32)
- Làm một việc ác, sẽ lan nhanh hơn sóng biển (15/05/2025 8:31)
- Sao đời con khổ ... (14/05/2025 8:33)