Ta và Đất Mẹ là một
Trái Đất là người Mẹ của ta nuôi dưỡng và bảo vệ chúng ta trong từng giây phút; Đất Mẹ cho chúng ta không khí để thở, nước ngọt để uống, thức ăn và những loại dược thảo để chữa trị mỗi khi chúng ta bị bệnh. Mỗi hơi thở mà chúng ta hít vào chứa đựng khí Nitơ, khí ô-xy, hơi nước và cả những nguyên tố vi lượng khác. Khi mình thở trong chánh niệm, mình có thể trải nghiệm sự tương tức giữa mình với bầu không khí đầy tinh tế, với những loài cây cỏ, và thậm chí cả ánh Mặt trời chiếu ánh sáng màu nhiệm để sự quang hợp có thể diễn ra. Với mỗi hơi thở, chúng ta có thể kết nối; với mỗi hơi thở chúng ta có thể nếm được những điều tuyệt vời của cuộc sống này.
Chúng ta cần phải thay đổi cách ta suy nghĩ và nhìn vạn vật. Chúng ta cần nhận thấy rằng Trái Đất không phải chỉ là một môi trường sống đơn thuần. Trái đất không phải là cái gì đó ở bên ngoài. Hãy thở từng hơi thở chánh niệm và quán tưởng cơ thể của bạn cho sâu sắc, bạn sẽ nhận thấy rằng chính bạn là Trái đất đấy! Bạn sẽ nhận thấy ý thức của mình cũng là cái ý thức của Trái Đất. Vậy hãy nhìn cho kỹ xung quanh, cái bạn thấy không phải là một môi trường sống đơn thuần mà đó chính là bạn.
Đất Mẹ vĩ đại
Cho dù chúng ta thuộc một quốc gia hay nền văn hóa nào, dù cho ta đi theo đạo nào, dù cho ta là một Phật tử, hay người Công giáo, Hồi giáo, Do Thái giáo, hay vô thần đi nữa, chúng ta có thể nhận thấy Trái đất không phải là một cái gì đó vô tri. Mẹ Đất là một dạng sống vĩ đại đã tự mình sinh ra những dạng sống cũng vĩ đại: những vị Bụt và Bồ Tát, những nhà tiên tri và thánh thần, những người con trai và con gái của Chúa trời và cả nhân loại nữa. Đất mẹ là một người Mẹ đầy tình thương, nuôi nấng và bảo vệ tất cả các dân tộc và tất cả những loài chúng sanh mà không có chút kỳ thị, phân biệt nào cả!
Khi bạn nhận thấy rằng Đất Mẹ là hơn cả một môi trường sống đơn thuần, bạn sẽ có những hành động để bảo vệ Đất Mẹ như là bạn đang bảo vệ chính bản thân mình. Đó gọi là một dạng thức tỉnh, dạng thức tỉnh mà chúng ta cần phải có, và tương lai của hành tinh này phụ thuộc vào việc ta có thể tưới tẩm hạt giống của sự tỉnh thức này hay không. Trái đất và mọi loài chúng sinh đang trong tình trạng nguy hiểm thực sự. Nhưng nếu ta có thể củng cố mối liên hệ sâu chặt với Đất Mẹ, chúng ta sẽ có đủ tình yêu, sức mạnh và sự giác ngộ để thay đổi cách sống của mình.
Yêu lấy Đất Mẹ
Chúng ta sẽ thấy ngưỡng mộ và yêu kính Mẹ Đất khi chúng ta thấy được sự hài hòa, thanh lương và xinh đẹp của Mẹ. Một cái nhánh của cành hoa đào khẳng khiu, một cái vỏ ốc hay là một đôi cánh của chú dơi nào đó – tất cả đều là bằng chứng cho thấy sự sáng tạo bậc thầy của Mẹ. Mỗi một bước tiến trong tri thức khoa học của mình đều phụ thuộc vào lòng kính ngưỡng và tình yêu của chúng ta dành cho người Mẹ kì vĩ này.
Chỉ khi nào chúng ta thực sự quay về yêu thương Đất Mẹ thì những hành động của ta mới toát lên lòng tôn kính và trí tuệ đến từ sự tương liên của mình với Đất Mẹ. Nhưng nhiều người chúng ta đã trở nên xa lạ với Mẹ Đất. Chúng ta đã lạc lối, bị cô lập, và cô đơn. Chúng ta làm lụng quá vất vả, cuộc sống của ta quá bộn bề, chúng ta căng thẳng và mất tập trung, đánh mất chính mình trong vòng xoáy của sự tiêu xài. Nhưng Đất Mẹ thì lúc nào cũng ở đó vì chúng ta, ban cho ta mọi thứ cần thiết để nuôi dưỡng và trị liệu: hạt bắp nhiệm màu, dòng suối trong lành, cánh rừng thơm ngát, đỉnh núi phủ tuyết hùng vĩ, và tiếng chim hót yêu đời lúc rạng đông.
Hạnh phúc đích thực được xây dựng bằng tình yêu
Nhiều người trong chúng ta nghĩ ta cần nhiều tiền, nhiều quyền lực và danh vọng rồi mới có hạnh phúc. Chúng ta rất bận rộn dành cuộc sống của mình chạy đuổi theo tiền bạc, quyền lực và danh vọng mà bỏ quên luôn những điều kiện cho một niềm hạnh phúc đích thực có thể đạt được. Cùng lúc đó, chúng ta đánh mất chính mình trong việc mua sắm và tiêu thụ những thứ không cần thiết, đeo cái ách của sự căng thẳng vào cổ mình và vào cả hành tinh. Những thứ mà chúng ta ăn uống, xem nhìn là chất độc làm nhiễm ô cả tâm và thân; những thứ độc ấy chính là bạo lực, sự giận hờn, nỗi lo sợ và sự tuyệt vọng.
Cũng như sự ô nhiễm môi trường sống từ khí carbon dioxide, chúng ta cũng có thể nói tương tự như thế về sự ô nhiễm tinh thần của con người: cái lối sống chứa đầy độc tố và sự hủy hoại mà chúng ta đang tạo ra từ cách chúng ta tiêu thụ. Chúng ta cần phải tiêu thụ để làm sao cho sự bình an và hạnh phúc luôn được duy trì. Chỉ khi chúng ta ta duy trì được tính nhân văn trong mỗi con người thì nền văn minh nhân loại mới được bảo tồn. Hạnh phúc trong giây phút hiện tại là điều có thể đạt được.
Chúng ta không cần thiết phải tiêu thụ nhiều để có được hạnh phúc; sự thực chúng ta có thể sống rất giản đơn. Với ánh sáng của chánh niệm, mỗi phút giây là một giây phút hạnh phúc. Nếm từng hơi thở, dành khoảnh khắc để dừng lại và ngắm nhìn bầu trời xanh trong, hoặc tận hưởng thật trọn vẹn sự hiện diện của người mình thương mến... có thể làm cho ta cảm thấy hạnh phúc vô bờ. Mỗi chúng ta cần trở về để tái lập mối liên hệ với bản thân ta, với những người mình thương và cả với Đất Mẹ. Để được hạnh phúc, ta đâu cần tiền hay quyền uy hay sự tiêu xài đâu, ta chỉ cần có sự hiểu và thương trong trái tim mình.
Ổ bánh mì trên tay là hình hài của vũ trụ
Ta cần phải tiêu thụ theo cách để làm sao lòng từ bi của ta luôn được tưới tẩm. Tuy nhiên, nhiều người trong chúng ta làm việc đó rất bạo lực. Những cánh rừng bị chặt phá để xây trang trại nuôi bò lấy thịt, hay trồng ngũ cốc làm rượu bia, trong khi đó, hàng triệu con người trên thế giới đang chết dần vì thiếu cái ăn. Giảm thiểu lượng thịt ta đang ăn và lượng bia rượu ta tiêu thụ xuống phân nửa chính là hành động chân chính của tình yêu cho bản thân mình, cho Đất Mẹ, và cho những người khác nữa. Ăn với tâm từ bi có thể giúp chuyển hóa được vấn đề mà hành tinh chúng ta đang đối mặt và phục hồi lại sự cân bằng trong chính ta và cho cả Trái Đất.
Không gì quý hơn tình huynh đệ, nghĩa chị em
Có một cuộc cách mạng cần phải diễn ra và bắt đầu từ bên trong mỗi con người mình. Mình phải tình thức và yêu lấy Đất Mẹ. Mình đã là người tinh khôn lâu rồi thì bây giờ phải là người tỉnh thức. Tình yêu của chúng ta và sự kính ngưỡng Đất Mẹ có công năng gắn kết mọi người và xóa bỏ tất cả những rào cản, sự phân biệt và kì thị. Thời đại của chủ nghĩa cá nhân và tranh đấu đã đem đến sự tàn phá và tha hóa vô cùng nghiêm trọng. Chúng ta phải tái thiết lập sự đối thoại – đối thoại thực sự - với chính ta, với Mẹ Đất, và với mỗi những con người như là những đứa con cùng một Mẹ. Chúng ta cần nhiều hơn để bảo vệ hành tinh này, công nghệ thôi chưa đủ. Chúng ta cần một sự đối thoại và hợp tác đúng đắn.
Tất cả những nền văn minh xuất hiện trên Trái đất này đều vô thường và phải đi đến chỗ diệt vong một ngày nào đó. Nhưng nếu chúng ta vẫn cứ tiếp tục đi theo cái đà hiện bây giờ thì nền văn minh này sẽ bị hủy hoại sớm hơn ta tưởng. Mẹ Đất cần hàng triệu năm để hồi phục, để lấy lại sự quân bình, và để khôi phục lại vẻ đẹp như xưa. Mẹ Đất vẫn có thể phục hồi nhưng loài người và các chúng sinh sẽ diệt vong cho đến khi Mẹ Đất thấy đủ điều kiện để sinh chúng ta ra một lần nữa, trong những hình hài mới. Chỉ khi ta có thể chấp nhận tính vô thường của nền văn minh này với tâm bình an, chúng ta mới có thể giải phóng chính mình ra khỏi nỗi sợ. Khi đó mình có đầy đủ sức mạnh, sự tỉnh thức và tình yêu để đem mọi người lại với nhau. Tâm tình với Mẹ Đất yêu quý - yêu lấy Mẹ Đất - không phải là một điều bắt buộc. Đó chính là chất liệu có trong mỗi con người, trong niềm hạnh phúc chung, và cả trong sự sống còn.
Nguyễn Hoàng Nam dịch
Nguồn tiếng Anh: http://newsroom.unfccc.int/unfccc-newsroom/falling-in-love-with-the-earth/
Các tin tức khác
- Khi tôi giận ... (10/07/2015 1:09)
- Hạnh phúc không đâu xa (10/07/2015 12:55)
- Một tâm bình thường (11/06/2015 4:03)
- Kể chuyện về heo và trẻ con (25/02/2015 11:16)
- Các pháp hữu vi (12/02/2015 1:50)
- Tâm của người hành thiền ( 7/02/2015 1:46)
- Bây giờ mới thấy (20/01/2015 11:57)
- Người quan sát (19/12/2014 6:14)
- Có Thầy trong con rồi, con không còn lo sợ (18/11/2014 5:13)
- Nồi chưa có vung (31/10/2014 11:58)