-
Quy luật của xe rácMột hôm tôi nhảy vào một chiếc taxi để ra phi trường. Đang chạy đúng làn bỗng từ bãi đậu xe phía trước một chiếc xe nhà màu đen phóng ra. Người lái taxi thắng kêu một tiếng két và tránh không va chạm xe kia trong đường tơ kẻ tóc!Người lái xe kia ngoái đầu mắng chúng tôi. Người lái taxi chỉ cười vẫy chào lại. Tôi thấy anh thật là tử tế.Xem tiếp
-
Nguyên tắc của sự TRỐNG RỖNGCố giữ thì sẽ không thể cho đi. Cất mãi cái cũ thì không còn dịp để nhận thêm điều mới…Xem tiếp
-
Tâm bình lặng là điều không thể thiếuĐời người không thể nào chỉ thuận buồm xuôi gió, có thành công, cũng sẽ có thất bại; có vui vẻ, cũng sẽ có đau thương.Xem tiếp
-
Đường đi ngàn dặm, bắt đầu từ bước đầu tiênLão tử có câu rằng, “Đường đi ngàn dặm, bắt đầu từ bước đầu tiên”, (thiên lý hành trình thủy vu túc hạ). Câu nói ngắn gọn, hàm nghĩa sâu xa cũng là lời nhắn nhủ cho những ai đang muốn mở ra 1 con đường.Xem tiếp
-
Những nguyên tắc công lý của người sáng lập các công ty Nhật BảnShibusawa Eiichi được gọi là cha đẻ của các công ty Nhật bản. Ông là người đầu tiên sử dụng những tư tưởng của Nho gia trong quản lý kinh doanh.Xem tiếp
-
Người đẹp nhấtCó một cô gái có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, ai cũng phải công nhận tầm vóc nhan sắc của cô. Một hôm, nhân dịp đầu năm cô đi lễ chùa, gặp một chú tiểu đang quét lá đa, cô liền tới trước mặt chú tiểu, kiêu hãnh hỏi:Xem tiếp
-
Thế nào gọi là nhìn sâu?Hỏi: Kính thưa thầy, thế nào gọi là nhìn sâu? Có phải có công thức chăng? Xin Thầy dẫn chứng cho chúng con biết một vài phương cách nhìn sâu, ví dụ như đối với cơn giận, niềm đau và lòng thiếu kiên nhẫn. Sau khi đã thực tập nhận diện, ôm ấp và làm lắng dịu những tâm hành ấy, chúng con phải thực tập như thế nào với những bước kế tiếp?Xem tiếp
-
Con khỉ và quả táo gỗTrong khu rừng kia có một con khỉ rất hạnh phúc. Nó tìm ăn những trái cây ngọt lịm khi đói và nằm nghỉ ngơi khi mệt.Xem tiếp
-
Sự nóng giận và ganh tịHỏi: Phải chăng ngày nay sự nóng giận và ganh tị mang lại cho mình mọi thứ khó khăn trong cuộc sống…Xem tiếp
-
Truyện Lão TửLão Tử, người làng Khúc Nhàn, Hưng Lệ, huyện Khổ, nước Sở, họ Lý, tên Nhĩ, tên tự là Bá Dương, tên thuỵ là Đam. Ông làm quan sử giữ nhà chứa sách của nhà Chu. Khổng Tử đến Chu, muốn hỏi Lão Tử về lễ, Lão Tử nói:Xem tiếp
-
Tập trung vào vấn đề chínhMột ngày nọ, Lỗ Ai Công hỏi Khổng Tử, “Ngày xưa, vua Thuấn đã đội loại vương miện gì?”Xem tiếp
-
Sức mạnh của lời khen ngợi động viênMột ông lão đã về hưu và tìm thú vui với việc chăm sóc khu vườn của mình. Ông chăm sóc từng đóa hoa và yêu mến chúng.Xem tiếp
-
Tại sao ba thứ độc tố "vô minh, tham lam và giận dữ" cũng là các độc tố của thân xác?Hỏi: Tại sao ba thứ độc tố [tâm thần] (vô minh, tham lam và giận dữ) cũng là các độc tố của thân xác?Xem tiếp
-
Họa và phúcCó một vị quốc vương, khi ra ngoài đi săn không may bị đứt một ngón tay, mới hỏi vị đại thần thân cận nên làm thế nào? Đại thần nói với giọng lạc quan, nhẹ nhõm: “Đây là việc tốt!”. Quốc vương nghe vậy giận lắm, trách ông hí hửng khi thấy người khác gặp nạn, vì thế ra lệnh nhốt ông vào đại lao.Xem tiếp