Một người mất đi tính mạng thì xem như Phước sống của người đó đã không còn.
Tuy nhiên, cũng có vài trường hợp đặc biệt, vì phẩm chất hạnh phúc của cõi ta bà này không xứng tầm với Phước đức đã tạo nên người đó chuyển sanh sang thế giới khác tốt đẹp hơn để hưởng Phước báu cao sang hơn.. Đơn cử đó là trường hợp của Thánh Mẫu Maya, vì bà sinh hạ được một đức Phật tương lại, phước đó quá vĩ đại, nên bà liền bỏ thân người sinh về cõi trời Đao Lợi để thọ Phước chư Thiên không lâu sau đó.
- Thông thường, con người ta muốn sống lâu, sống khỏe mạnh thì phải biết giữ phước và tạo thêm phước mới. Phước đời trước mình tạo, đời này mình hưởng.
Nhưng hưởng mà không tạo tiếp là khi tai họa xảy đến không có gì chống đỡ. Mà tại họa trong cõi ta bà này có khi không đến đơn lẽ mà kéo đến dồn dập, nên người xưa mới có câu:'' họa vô đơn chí ''.
Phước đức là hữu hạn chứ không vô hạn, hay nói cách khác phước đức cũng nằm trong vô thường. Phước cũng ví như tiền, tiêu xài mãi tất sẽ hết, khi hết lấy đâu mà xài, mà tiếp tục sinh tồn, nên họa sẽ ập tới.
Ăn uống, ngủ nghỉ, hưởng thụ xa hoa, lãng phí, đi đến đâu cũng muốn ăn ở hạng sang, ăn ngon mới chịu ăn, dở thì chê. Thức ăn y phục, tiền của phung phí một cách vô tội vạ. Chìm đắm trong tình ái, dâm dục, cờ bạc, rượu chè... đó là bạn đem phước của bạn quăng đi một cách cách không thương tiếc, ngày nào cũng sống như thế là đã quăng phước tiêu đi một cách nhanh chóng mà không ngờ đến, không biết đến.
Người trí, dù giầu có đến đâu hay nghèo đến cở nào thì mỗi hành động việc làm đều có ý thức để gìn giữ phước đức. Nên biết mọi hành động của ta điều ảnh hưởng đến thọ mạng chính ta.
Tất cả phải biết tiêu dùng vừa đủ, đời sống hưởng thụ có chừng mực để phước còn mãi. Có phước mới hạnh phúc, an vui từ đó có điều kiện giúp thêm cho nhiều người. Đó là ta đang tự độ ta, và độ luôn cả cho người.
- Có câu:
''Nhất nhật hành thiện, thiện do bất túc
Nhất nhật hành ác, ác tự hữu dư.''
Một ngày làm thiện, thiện ấy còn chưa đủ
Song một ngày làm ác, ác đã dư thừa..
Đừng nghĩ phương hại người khác mới là làm ác.
Sống phung phí, bê tha, ăn xài vô độ, nghĩa là bạn đã thiêu hủy phước của mình, đã sống ác với mình rồi đó.
Thích Tánh Tuệ
Các tin tức khác
- Thực hành khiêm tốn, lễ phép để tránh ác nghiệp ( 9/10/2022 7:30)
- Dụng của Tâm ( 9/10/2022 7:28)
- Thể của tâm ( 9/10/2022 7:26)
- Tại sao “Pháp thí” cao hơn “tài thí”? ( 8/10/2022 8:01)
- Hãy trồng một cái cây ( 8/10/2022 7:59)
- Phật dạy về phái yếu ( 7/10/2022 8:00)
- Tranh luận dẫn đến khổ đau cho cả hai ( 7/10/2022 7:57)
- Dù chỉ một lần, khoảnh khắc hóa thiên thu... ( 7/10/2022 7:52)
- Bốn môn niệm Phật tam muội ( 7/10/2022 7:48)
- Mười ác nghiệp làm cho con người xấu xí ( 6/10/2022 9:15)