Pháp thế gian cũng như thế. Pháp vốn không hư hoại, chỉ do tâm người bại hoại. Tập khí nặng nề, thì pháp hay biến thành pháp hoại.
Trước khi làm việc gì, phải suy nghĩ ba lần, chớ làm những việc hàm hồ ngu muội.
Pháp được lập, không thể là pháp chết cứng. Ví như thầy thuốc, tùy theo bịnh mà cho thuốc. Nếu thuốc không hợp với bịnh, uống vào sẽ hại đến thân. Vì vậy, thầy thuốc trị bịnh, không thể cố chấp cứng nhắc vào phương thuốc xưa. Người xưa bảo:
- Thuốc quý hay không quý, miễn sao bịnh được lành.
Tiên thánh kiến tạo tùng lâm, dựng lập thanh quy, định ước thứ tự, an bài chức vị, như lập pháp quốc gia, rất tinh tường chu đáo cẩn mật.
Nơi tùng lâm, biết dụng công tu hành thì rất hay, bằng ngược lại thì biến thành pháp chết. Đại chúng đều có duyên tụ hội nơi đây, nên có cháo ăn cháo, có cơm ăn cơm, và cùng nhau ra đồng làm ruộng. Nếu tự chấp chặt, chỉ muốn giữ ngôi chùa nhỏ, thì làm sao nhận chức ban thủ ban cước, hay từ chức được? Hãy xả chấp trước, chớ đùa giỡn cợt. Danh phương trượng hay thiên trượng đều là lời nói trống rỗng. Tôi cũng giống như quý vị, chỉ dùng bát cơm không, chẳng có chức vụ gì, vậy từ chức nào?
HT. Hư Vân - Trích Đường Mây Trên Đất Hoa
Các tin tức khác
- Chấp trước tức tự cột tay (19/08/2015 5:10)
- Không bị nhiễm ô (19/08/2015 5:04)
- Chuột sa chĩnh gạo (19/08/2015 4:52)
- Hạnh phúc của kẻ ngu mờ (17/08/2015 6:21)
- Khi tiễn khách xin nhớ “đóng cửa chậm 3 giây” (17/08/2015 3:55)
- Thế nào là giúp thành tựu điều tốt đẹp của người khác? (17/08/2015 3:48)
- Sống trên đời để làm gì (17/08/2015 3:12)
- Câu chuyện về Socrates và những tin đồn (16/08/2015 4:40)
- GS Ngô Bảo Châu: Tính vô thường giúp tôi cân bằng (16/08/2015 4:31)
- Tha thứ có thể cải thiện sức khỏe (16/08/2015 4:17)