- Bạch Thế Tôn, thế nào là vô minh?
Phật đáp:
- Chấp thân tứ đại duyên hợp là thật của mình, chấp tâm suy nghĩ lăng xăng là tâm thật của mình là vô minh.
Hết vô minh là giác. Như vậy mê giác như trở bàn tay thôi, gần một bên mà mình tu hoài không được, tại sao? Tại vì mê chấp thấm sâu lâu đời quá rồi. Ngày nay đọc kinh Phật, nghe quý thầy giảng chỉ mới lóe lên chút thôi, chưa hẳn là thấy nó không thật. Chỉ khi nào ngồi lại thấy thân không thật, tâm không thật, tất cả đều do duyên hợp tạm bợ, thấy rõ như vậy thì mọi khổ nạn qua hết.
Ðược vậy sống ở đây cũng giống như Cực Lạc, có gì buồn, có gì khổ. Chúng ta cũng ăn, cũng uống như mọi người, nhưng không chê khen buồn giận, không mê lầm chấp thân tâm là được. Muốn thế thì phải soi lại mình, không thể phóng ra ngoài nữa. Quý phật tử cứ phóng ra, không biết quay lại, nên đi chùa hai chục năm vẫn không hết phiền não.
Trích Mình Là Cái Gì - HT. Thích Thanh Từ
Các tin tức khác
- Nên và không nên làm khi ghé thăm chùa (20/12/2015 3:28)
- Đau khổ (20/12/2015 3:20)
- Nghĩ vơ nghĩ vẩn, không lúc nào dừng (19/12/2015 3:51)
- Đừng mong cầu điều này phải khác đi (18/12/2015 4:31)
- Những điều nam giới bị ràng buộc (18/12/2015 4:30)
- Sám hối ngay căn mắt (18/12/2015 4:07)
- Người Phật tử tại gia giữ gìn giới hạnh (18/12/2015 3:52)
- Tiếng xấu (17/12/2015 3:36)
- Nghệ thuật làm việc (17/12/2015 3:04)
- Ơn người đầu bếp (17/12/2015 2:41)