Thương thì rác bỗng thành hoa
Ghét dù hoa đẹp.. chỉ là rác thôi!
Thương thì vật hóa ra người
Ghét, người xem chẳng khác loài vật kia
Thương, xa cách mấy cũng kề
Ghét, bên cạnh vẫn sơn khê ngàn trùng
- Bởi thương, bởi ghét vô cùng
Nên nghìn duyên nghiệp mịt mùng nối nhau..
Vui thì hoa héo tươi màu
Buồn, dù rộn tiếng cười.. sau vẫn buồn
Vui, đời bỗng đẹp lạ thường!
Buồn, ngồi trên đỉnh đế vương lạnh lùng!
Vui ngồi hát giữa vô thường
Buồn nhìn quanh những tấn tuồng.., thở ra!
Vui nghe chửi giống bài ca
Buồn bao tán thán xuýt xoa.. vẫn buồn
Nắng, mưa còn có ngọn nguồn
Buồn vui nhân thế tâm hồn biết đâu?
Vạn duyên theo nước qua cầu
Vui buồn, thương ghét, khổ đau tại mình.
Ai không lục dục, thất tình?
Đời yên vui bởi cái nhìn trạm nhiên..
Vẫn là sống giữa trần duyên
Vẫn lòng sen ngát giữa miền trược ô..
Vui, buồn.. muôn kiếp sóng xô
Đưa vào hết cõi hư vô. Mĩm cười..
Như Nhiên
Các tin tức khác
- Giá trị con người là đời sống tâm linh ( 3/06/2017 12:34)
- Hai ngọn sóng ( 3/06/2017 12:28)
- Chỉ một lần với tâm trong sáng ( 2/06/2017 1:21)
- Đối mặt và chuyển hóa khổ đau ( 2/06/2017 12:59)
- Đi như một bầy chim ( 1/06/2017 1:33)
- Tự hiểu mình để chọn đúng pháp môn tu ( 1/06/2017 12:51)
- Thiền điện thoại (31/05/2017 1:37)
- Nghỉ ngơi và dừng lại (31/05/2017 1:33)
- Thành công hay thất bại (30/05/2017 1:12)
- Nghèo khó bố thí là khó (29/05/2017 1:14)