Một hôm, nhơn đuổi rượt bắn một con nai chạy qua trước am của Thiền sư Mã Tổ. Gặp Mã Tổ đứng trước cửa am, Huệ Tạng liền hỏi:
- Hòa thượng có thấy con nai chạy qua đây chăng?
- Chú là ai?
-Tôi là thợ săn.
- Chú có biết bắn không?
- Tất nhiên là biết bắn.
- Một mũi tên chú bắn được mấy con?
- Một mũi tên tôi bắn được một con.
- Vậy là chú bắn không giỏi và không biết bắn.
- Hòa thượng biết bắn không?
- Biết bắn.
- Một mũi tên Hòa thượng bắn được mấy con?
- Một mũi tên ta bắn được một bầy.
- Sao Hòa thượng ác vậy, con thú cũng có mạng sống như thầy, sao Hòa thượng lại bắn chết cả bầy!
- Chú đã biết rõ như thế sao không tự bắn mình đi?
- Cho dù tôi có muốn tự bắn mình, tôi cũng chẳng biết cách nào mà bắn mình được.
- Chú nầy vô minh phiền não nhiều kiếp ngày nay sẽ mau chóng dứt.
Ngay khi đó, người thợ săn ném cung, bẻ tên, tự lấy dao cạo tóc theo Mã Tổ xuất gia và được đặt pháp danh là Huệ Tạng.
Theo ĐPKS
Các tin tức khác
- Câu chuyện về loài bọ chét ( 9/07/2013 5:11)
- Ngắn nhưng cần thiết ( 6/07/2013 2:36)
- Cái giá của sự trung thực ( 5/07/2013 3:49)
- Chiếc giầy đánh rơi của Gandhi ( 2/07/2013 3:16)
- Nghĩ đúng (28/06/2013 2:59)
- Giá trị của thời gian (27/06/2013 2:57)
- Mục đích học võ (26/06/2013 2:19)
- Khổ đau và hạnh phúc (22/06/2013 11:40)
- Đôi dép trí tuệ (21/06/2013 2:56)
- Vô thanh thắng hữu thanh (19/06/2013 2:03)