-
Đối với tất cả cảnh giới làm sao được "tâm như gỗ đá đi"Tất cả các pháp vốn chẳng tự nói không, chẳng tự nói sắc, cũng chẳng tự nói thị phi, cấu tịnh, cũng không có tâm trói buộc người.Xem tiếp
-
-
Người Phật tử phải trau dồi trí tuệ như thế nào trong đời sống hằng ngàyMỗi chúng ta đều có sẵn cái mầm trí tuệ, cái chất trí tuệ của Phật. Nhưng cái mầm ấy không được vun trồng, săn sóc, thiếu đất, thiếu nước, thiếu không khí nên không nẩy sanh được cây Bồ đề; cái chất trí tuệ ấy, như ngọc lẫn trộn trong đá, không được mài dũa nên ánh sáng không phát ra.Xem tiếp
-
5 điều tu học căn bảnTrong sự tu tập, ta hãy thực tập với những gì đang xảy ra với chính ta ngay trong giây phút này, với tư tưởng, cảm xúc của mình, với ngay cả những bất an của mình. Nó có nghĩa là ta hãy thực tập bằng con người thật của chính mình, ngay nơi đây, trong giây phút này. Và đó mới thật sự là một công phu chân thật.Xem tiếp
-
Làm sao giữ lạiLàm sao nắm giữ ngày nhung lụa Hào phú.. vang danh của một thời. Phút chốc một chiều bao ”cái của...” Đồng tình đội nón chạy xa xôi.Xem tiếp
-
Xây dựng cuộc đời mình trên định luật nhân quảChúng ta thấy, từ lúc sinh ra, con người đã không bình đẳng về thân thể, trí óc, gia đình, hoàn cảnh xã hội… Ngay cả anh em cùng một cha mẹ, hoàn cảnh sống như nhau, cuộc đời họ cũng khác biệt nhau rất nhiều, từ khuynh hướng đến khả năng, may mắn, thọ yểu… Đó là do sự khác biệt của rất nhiều nhân đã tạo ở những kiếp trước.Xem tiếp
-
-
Để cẩn trọngCuộc đời có quá nhiều cạm bẫy, khiến người ta đôi khi trở nên vô cảm trước hoạn nạn của kẻ khác. Và cũng cuộc đời có quá nhiều cạm bẫy khiến ta dễ bị mắc lừa một cách dễ dàng nếu không hay, không biết những mánh lới của kẻ gian.Xem tiếp
-
Thế giới Cực lạc là thành tựu cho chính mìnhChúng ta bây giờ niệm “Nam Mô A Di Đà Phật” chính là mỗi người tự tạo thế giới Cực lạc cho chính mình, mỗi người tự trang nghiêm thế giới Cực lạc cho chính mình, mỗi người thành tựu thế giới Cực lạc cho chính mình. Thế giới Cực lạc này không cách xa mười vạn ức cõi Phật.Xem tiếp
-
Vui trong đau khổMột hôm, Ðức Phật cùng đệ tử vào thuyết pháp trong thành La Duyệt Kỳ, lúc ra về gặp chành thanh niên đang lùa một bầy bò vừa ăn no, chúng nhảy vọt vào húc nhau.Xem tiếp
-
Vì hạnh phúc và an lạc cho mọi ngườiĐức Phật nói: Chúng sinh bị trầm luân trong bể khổ luân hồi. Bể khổ đó không phải là bể nước mặn. Nếu bể khổ là nước mặn thì chỉ cần lên núi ở tức khỏi bị khổ, khỏi bị trầm luân.Xem tiếp
-
Người giành khôn là kẻ dạiỞ đời ai cũng nghĩ mình khôn, nên nghe chê dại nổi tức liền. Trong xã hội này mọi người đua nhau giành khôn, đã giành thì có tranh, có chống chọi nhau. Có tranh, có chống chọi nhau thì thật khôn không? - Không. Như có người nói anh hay chị ngu quá, người nghe nổi tức lên, tức thì chửi lộn nhau, rốt cuộc hai người ngu hết. Bây giờ người ta nói mình ngu, quí vị nên trả lời thế nào? Nói: phải, tôi là người ngu. Người xưa bảo càng học càng thấy dốt, không ngu sao được?Xem tiếp
-
Vàng hay rắnKhi Đức Phật còn tại thế, một hôm Ngài cùng hai vị đại đệ tử A Nan và A Nan Đà từ non Thứu Lãnh đi xuống kinh thành khất thực. Đi giữa đường, ngang qua một bờ lở, Ngài thấy một ghé vàng.Xem tiếp
-
-
Tùy cơ thuyết phápMột thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Ðộc. Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:Xem tiếp