Những tình cảm yêu hay ghét cũng giống nhau. Nhưng khi chúng phát khởi trong ta, ta không coi chúng là giống nhau. Nếu điều gì dễ chịu, ta thực sự hạnh phúc với nó. Nếu khó chịu, ta muốn trốn tránh nó. Nên đối với chúng ta, chúng không giống nhau, nhưng sự thật là chúng thực sự giống nhau. Chúng ta phải luyện tập như thế này: chúng giống nhau vì chúng không bền chắc và vô thường.
Giống như thí dụ về đồ ăn. Chúng ta cho rằng loại đồ ăn này ngon, loại kia tuyệt với, loại nọ dở. Nhưng khi chúng ta đã ăn, rồi bài tiết ra, chúng đều giống nhau. Lúc đó bạn không nghe ai than phiền rằng, “Sao tôi được ít quá!” Lúc đó tâm ta không bị chúng lôi cuốn.
Nếu ta không thực sự chứng nghiệm chân lý về vô thường, khổ đau và vô ngã, thì không thể chấm dứt được khổ đau. Nếu có chánh niệm, ta có thể chứng nghiệm chân lý này trong từng giây phút. Chúng hiện hữu nơi thân và tâm, và ta có thể nhận ra chúng. Đó là lúc ta có thể tìm được sự bình an.
Ajahn Chah
Các tin tức khác
- Tâm của chúng ta luôn luôn thay đổi ( 2/12/2016 1:54)
- Tôn trọng người là tự trang nghiêm chính mình ( 1/12/2016 2:34)
- Sự nghiệp trí tuệ của người tu ( 1/12/2016 2:27)
- Đức khiêm hạ (30/11/2016 2:13)
- Sự khôn ngoan của con chim (30/11/2016 2:07)
- Món quà của sự chờ đợi (29/11/2016 1:32)
- Tùy duyên là linh động, là không cố chấp (29/11/2016 1:05)
- Lục hòa (28/11/2016 1:25)
- Tu tập - tọa thiền (27/11/2016 1:37)
- Mong manh và ngắn ngủi (27/11/2016 1:27)