“Vì mù nên tôi không thể quan sát vẻ mặt của người khác, bởi vậy tôi phải phán đoán cá tính con người thông qua giọng nói. Thông thường, khi tôi nghe ai đó chúc mừng người khác nhân một dịp vui mừng hay một sự thành công, tôi cũng nghe được âm hưởng ghen tỵ tiềm ẩn trong đó. Khi người ta bày tỏ sự chia buồn với nỗi bất hạnh của kẻ khác, tôi cũng nghe được âm hưởng khoái chí và hài lòng, như thể người chia buồn ấy thực ra đang vui mừng vì có điều gì đó vẫn còn lại trên thế gian này để bản thân anh ta có thể chiếm được.
“Tuy nhiên, với tất cả kinh nghiệm của mình, tôi thấy giọng nói của ngài Bankei là luôn luôn chân thật! Khi ngài bày tỏ niềm vui, tôi không nghe được âm hưởng nào khác ngoài sự vui mừng; và khi ngài bày tỏ nỗi buồn, tôi chỉ nghe duy nhất sự buồn bã mà thôi!”
Trích Gõ Cửa Thiền (101 câu chuyện thiền) - Nguyên Minh dịch và chú giải
Các tin tức khác
- Tự mình trói buộc mình (30/09/2015 3:24)
- Nhà ẩn tu giả dối Và Kỳ Ðà chúa (29/09/2015 4:22)
- Tôi chỉ là…. (29/09/2015 4:14)
- Làm chủ thì không bị ngoại duyên dùng mình mà mình dùng được mọi thứ (29/09/2015 3:53)
- Bất nhị (29/09/2015 3:29)
- Bàn tay từ ái (28/09/2015 4:48)
- Phương thuốc trị tâm (27/09/2015 4:40)
- Đau khổ sinh khởi và tiêu mất (27/09/2015 3:59)
- Phân tích sự khác biệt (26/09/2015 3:55)
- Cảnh cùng khốn (26/09/2015 3:50)