• Giây phút hiện tại
    Giây phút hiện tại
    Mặt trời đang khuất dần về phía tây, ánh sáng của hoàng hôn mỗi lúc một nhạt dần để nhường chỗ cho bóng đêm. Một ngày nữa sắp qua. Thời gian cứ lặng lẽ trôi đều như vậy. Rồi bỗng một hôm ta chợt giựt mình khi soi mình trong gương. Ta thấy có vài sợi tóc trắng xuất hiện trên đầu.
    Xem tiếp
  • Hạnh phúc chân thật ở trong ta
    Hạnh phúc chân thật ở trong ta
    Hạnh phúc chân thật là ở trong chính ta, khỏi phải tìm bên ngoài. Người ta thường đi tìm hạnh phúc nhưng lại tìm ở bên ngoài nên được đó rồi mất đó không như ý nguyện. Không được như ý nguyện nên gặp nhau cứ chúc nhau hạnh phúc, nếu mà thật sự hạnh phúc rồi thì đâu cần chúc chi nữa.
    Xem tiếp
  • Say - đục, tỉnh - trong
    Say - đục, tỉnh - trong
    Chuyện kể rằng: nghe lời dèm pha của Cận Thượng cùng lũ gian thần, Sở vương nổi giận đuổi Khuất Nguyên ra khỏi vương triều. Khuất Nguyên, quần áo xốc xếch thất thểu đi bên bờ sông, thân thể khô đét, mặt mày phờ phạc. Ông vừa đi vừa hát, than khóc cho số phận bất hạnh của nước Sở nay mai. Những lời cay đắng khóc thương này đã nẩy sinh ra tập thơ Ly Tao bất hủ.
    Xem tiếp
  • Cháo và trà
    Cháo và trà
    Thiền sư Triệu Châu rất chú trọng Phật giáo trong sinh hoạt, sư ở bất cứ nơi nào cũng thể hiện thiền phong trong cuộc sống sinh hoạt. Có vài học tăng đến hỏi thiền, học tăng thứ nhất hỏi :
    Xem tiếp
  • Trái tim con có Thầy
    Trái tim con có Thầy
    Con chưa từng gặp Thầy Nơi phương trời nào cả Vậy mà dường như lạ Trái tim con có Thầy
    Xem tiếp
  • Dấu chân
    Dấu chân
    "Mỗi bước chân đi, lưu mỗi dấu ấn" là ngôn ngữ lưu hành hiện đại, đặc biệt là mỗi khi đến kỳ tuyển cử, bầu cử không ít bộ phận ứng cử viên biểu thị những thành tích khổ công vẻ vang thực tiễn chính mình đã, đang và sẽ lưu dấu trên lịch sử, để cùng quần chúng khẳng định vai trò và trách nhiệm ứng cử của mình.
    Xem tiếp
  • Thiền tập trên chính mình trước nhất
    Thiền tập trên chính mình trước nhất
    Vì là cá nhân mỗi người thụ hưởng hoan hỉ hay đớn đau, tạo rắc rối và tích tập nghiệp báo – tất cả sự ồn náo và rối rắm được làm ra bởi tự ngã – phân tích quán chiếu nên bắt đầu từ chính mình. Rồi thì khi chúng ta thấu hiểu rằng con người này là không có sự tồn tại cố hữu, chúng ta có thể mở rộng nhận thức này đến những việc mà chúng ta vui mừng, chịu đựng, và hãy làm quen thuộc với chúng. Trong ý nghĩa này, cá nhân con người là chính yếu.
    Xem tiếp
  • Quân tử ăn không cầu no, ở không cầu an
    Quân tử ăn không cầu no, ở không cầu an
    Ăn uống cũng rất lợi hại. Quân tử ăn không cầu no, ở không cầu an. Người xưa nhất tâm tại đạo, ăn rau dại để no lòng. Tâm định thì rau tươi cỏ dại đều có mùi vị.
    Xem tiếp
  • Tham tiền
    Tham tiền
    Xưa kia, có ba gã ăn xin, cùng đi trên đường. Cả ba đồng chợt thấy một đồng tiền trên đất. Gã thứ nhất định nhặt lấy, nhưng bị gã thứ hai ngăn lại, bảo:
    Xem tiếp
  • Nói lời chân thật
    Nói lời chân thật
    ...Người ta có câu “vàng thật không sợ lửa”, hay “giấy không gói được lửa”...
    Xem tiếp
  • 4 lợi ích tuyệt vời của Thiền định
    4 lợi ích tuyệt vời của Thiền định
    Thiền là một trong những phương pháp tiện lợi nhất cho người tham gia, vì tất cả những gì họ cần là dành chút thời gian. Thiền có tác dụng làm dịu tuyệt vời cho cơ thể và tinh thần, giảm căng thẳng, tâm trí an hòa và tĩnh tại hơn.
    Xem tiếp
  • Lý luận của kẻ trộm
    Lý luận của kẻ trộm
    Thuở xưa, có một người rừng ở trong núi thẳm, quanh năm chưa từng trải việc đời, cuộc sống của hắn là những ngày rất chất phác và đơn giản.
    Xem tiếp
  • Dã hồ thiền
    Dã hồ thiền
    Thiền sư Bá Trượng Hoài Hải là đệ tử nối pháp thiền sư Mã Tổ Đạo Nhất. Mã Tổ sáng lập tùng lâm còn Bá Trượng dựng lập thanh quy. Đủ thấy rằng các ngài là người đầu tiên dâng hiến cho tùng lâm.
    Xem tiếp
  • Vô thường già bệnh, không hẹn với ai
    Vô thường già bệnh, không hẹn với ai
    Con người chúng ta hễ có sanh ra, có lớn lên thì có già và rồi sẽ chết. Cuộc vô thường không tha bất cứ một ai.
    Xem tiếp
  • Không tham lam là phú quý
    Không tham lam là phú quý
    Thời xuân thu, nước Tống, có một người nhặt được một viên mỹ ngọc, liền đem hiến tặng cho vị quan tên Tử Hãn. Tử Hãn kiên quyết chối từ không nhận. Người đó cho rằng vị quan này không biết đó là viên ngọc qúy, nên thẳng lời thưa :”Đây là viên bảo ngọc”. Tử Hãn đáp:”Ông lấy ngọc làm bảo vật, còn tôi lấy không tham làm bảo vật”. Nếu tôi tiếp nhận viên ngọc qúy này của ông tức là tôi và ông cùng nhau đánh mất đi bảo tạng của chính mình, chi bằng mỗi người chúng ta tự giữ gìn lấy bảo bối của chính mình.
    Xem tiếp
Back to top