-
Biết lắng nghe và chân thành trong giao tiếpXã hội nói chung chỉ xã hội loài người, muốn có xã hội loài người ắt phải có con người xã hội.Xem tiếp
-
Nhất thiết buông bỏĐại sư Chương Gia dạy tôi bí quyết chư Phật Bồ tát tu hành chứng quả, đó là nhìn thấu buông bỏ, buông bỏ từ thô đến tế. Thô thì buông bỏ trước, tế bỏ sau. Cái thô nhất là chấp trước, tế hơn một chút là phân biệt, tế nhất chính là vọng tưởng.Xem tiếp
-
Người có tâm tu hànhNgài Phù Sơn Pháp Viễn đi với bảy mươi người đến gặp Hòa thượng Quy Tĩnh để hỏi đạo. Đến cửa Tam quan đã không cho vào mà còn chửi mắng là “Tăng châu huyện,” không có tâm tu hành. Ở đây, không có cơm thừa canh cặn để nuôi. Bị đuổi như vậy, nhưng những người này vẫn không chịu đi. Sau bị tạt nước rồi tung tro. Đám đông nổi giận rút lui hết, chỉ còn lại ngài Phù Sơn Pháp Viễn và Thiên Y Nghĩa Hoài. Lúc đó, Hòa thượng Quy Tĩnh mới hỏi:Xem tiếp
-
Phật độ ông gánh phânKhi Phật còn tại thế, ở thành Vương Xá có ông Ni Đề thuộc giai cấp hà tiện chuyên làm nghề gánh phân. Mỗi buổi sáng, ông gánh phân trong các nhà trong phố rồi đem ra ngoại ô mà đổ. Thân ông ốm gầy, quần áo rách nát.Xem tiếp
-
Khai thị Nghiêm Tử KhamNgài Lâm Tế nói: “Nếu ngươi luôn luôn ngưng được cái tâm tìm cầu thì so với Phật Thích Ca chẳng khác”. Lời này chẳng phải dối người.Xem tiếp
-
Sanh ra ở ý ôngLàm họa nước làm hại dân để tiếng xấu muôn năm đã đành là không nên làm, nhưng dẫu rằng làm đến địa vị cao để tiếng thơm trăm đời cũng chẳng cho là việc lạ lùng hy hữu.Xem tiếp
-
Từ bi với chính mìnhNgậm ngùi bởi tiếc nuối tuổi trẻ đã trôi qua lúc nào không hay. Ngậm ngùi phải chi hồi đó thế này thế khác... Hình như ta chẳng bao giờ thực sống.Xem tiếp
-
Thông minh ngu độn - Sự nghiệp lớn nhỏDẫu có tài trí khiến mọi người kinh hãi cũng là vọng tâm, do nội nhân ngoại duyên tạo ra mà thôi.Xem tiếp
-
Phúc Châu Tây Thiền Đỉnh Nhu Thiền SưPhúc Châu Tây Thiền Đỉnh Nhu Thiền Sư lúc trẻ thi đậu Tiến sĩ, đến tuổi hai mươi lăm ngẫu nhiên đọc Kinh, Giáo rồi buột miệng tham "Không dè xưa nay bị cái mũ nhà Nho làm hại". Ý muốn xuất gia, người mẹ không cho bảo rằng sắp đến ngày đám cưới.Xem tiếp
-
Thực tập oai nghi và tế hạnh của người phật tửNhà Phật gọi tác phong là oai nghi và tế hạnh. Tác phong là hành vi, cử chỉ, lời nói, cách ăn mặc hàng ngày. Hạnh kiểm là những tính hạnh nết na. Người có hành vi cử chỉ đúng đắn, nghiêm chỉnh, tính hạnh nết na hiền hòa, vui vẻ, nhã nhặn lễ độ thì được khen là đức hạnh tốt. Trái lại, nếu người có hành động, cử chỉ sỗ sàng, tính nết thô lỗ, hung dữ thì không ai muốn gần.Xem tiếp
-
Không biết việc của thiên hạTrong khóa tu này, các Phật tử tập tu bằng cách không biết việc của thiên hạ, vì biết như vậy sẽ làm bẩn tâm mình, tự khổ thêm. Càng biết nhiều việc của cuộc đời, chắc chắn nỗi khổ sẽ lên đến cùng tột. Người tu không dại gì đem khổ của thiên hạ vô tâm mình để khổ.Xem tiếp
-
-
Sự giàu có của thánh nhânBạn có muốn phát tài không? Thông thường nói đến giàu có thì ai ai cũng đều yêu chuộng, ưa thích., thế nhưng bậc thánh nhân lại nói:’’vàng bạc là độc xa”>; Như vậy cái cứu cánh của sự giàu có là tốt hay xấu?Xem tiếp
-
Thiền sư Tần Bạt ĐàThiền sư Tần Bạt Đà nghe nói ngài Đạo Sanh thuyết pháp khiến tảng đá còn phải gật đầu, bèn đến thăm hỏi rằng:Xem tiếp
-
36 pháp đối trong kinh Pháp Bảo Đàn“Nay ta dạy các ngươi thuyết pháp chẳng đánh mất bản tông: Trước tiên phải y theo pháp môn Tam Khoa, dùng 36 pháp đối, ra vào (khai thị bằng lời nói hay cử chỉ) thường lìa nhị biên, tất cả pháp chẳng lìa tự tánh. Ví như có người hỏi pháp, ý nghĩa lời nói song song, đến và đi làm nhân với nhau, đều dùng pháp đối. Nếu không có đối đãi thì hai pháp “Nhị biên và trung đạo” đều dứt, chẳng còn chỗ để nương tựa.Xem tiếp